TRỞ
VỀ ẤU THƠ
Minh Nhã
Minh Nhã
Rồi như thể lá hoe vàng,
Tóc râm bạc, thoáng ngỡ ngàng trước gương.
Đời chiều, tuổi héo hắt buồn.
Quay nhìn năm cũ, nẻo đường quá xa.
Thời gian... Nài nỉ nghe ta,Tóc râm bạc, thoáng ngỡ ngàng trước gương.
Đời chiều, tuổi héo hắt buồn.
Quay nhìn năm cũ, nẻo đường quá xa.
Hãy ngưng dòng chảy sức già bớt hư.
Trở về thơ ấu vô tư,
Sum xoe kỷ niệm tựa như khởi đầu.
Vậy thôi. Có lẽ bớt sầu.
Tháng năm còn lại chậm mau chẳng màng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét