Chủ Nhật, 6 tháng 1, 2013

ẨN DẬT

ẨN DẬT 
Minh Nhã



Gió mùa chuyển một lời ru,
Đem tôi về với ngục tù lương tâm.
Bôn ba tứ hướng xa gần,
Được gì ngoài nét vô tâm giang hồ.

Phủi tay vứt bỏ bơ vơ.
Góc tường úp mặt tôn thờ cái tôi.
Ai người bày biện cuộc đời,
Biết chăng hoán chuyển đất trời bao la.

Lòng thanh thản ngập vị tha.
Cho dù ẩn dật chiều tà cuối đông.
Mặc cho vũ trụ xoay vòng.
Vầng trăng tròn khuyết cũng không bận lòng.

Không có nhận xét nào: