TÌNH TỰ VỚI MÙA XUÂN
Thanh Ngọc
Mến tặng bạn Phan Lục và Thắng Thương
Thanh Ngọc
Mến tặng bạn Phan Lục và Thắng Thương
Cánh hoa vàng báo hiệu giữa hồn ta
Còn nhớ đến một xuân nào có lẽ
Tình đôi ta chỉ là thoáng hương xa!
Còn nhớ đến một xuân nào có lẽ
Tình đôi ta chỉ là thoáng hương xa!
Em với ta chung loài hoa tàn úa
Giữa lòng đầy chất chứa mỗi xuân qua.
Nay thấy bóng em về như lỡ hẹn
Nhuốm lệ tình tàn tạ nét phôi pha.
Giữa lòng đầy chất chứa mỗi xuân qua.
Nay thấy bóng em về như lỡ hẹn
Nhuốm lệ tình tàn tạ nét phôi pha.
Cứ như thế, mỗi xuân hồng trở lại,
Nguồn cạn rồi thơ cũng hết buông lơi.
Lời tạ từ xuân xưa còn ghi dạ
Độ thuở nào ong bướm vội bay xa.
Nguồn cạn rồi thơ cũng hết buông lơi.
Lời tạ từ xuân xưa còn ghi dạ
Độ thuở nào ong bướm vội bay xa.
Chung lối mộng nhưng hướng đi xa
cách,
Kiếp tằm kia nhả kén lại vương tơ
Nhưng vẫn đợi khi mùa về gió trở
Em hồn xuân vồn vã thoáng trong mơ.
Kiếp tằm kia nhả kén lại vương tơ
Nhưng vẫn đợi khi mùa về gió trở
Em hồn xuân vồn vã thoáng trong mơ.
Hãy nhớ đến mùa xuân sau em nhé!
Thơ ta luôn rộng mở đón xuân nồng,
Em cứ đến rồi đi xin nhè nhẹ
Kẻo nàng thơ tan nát hận chờ mong
Thơ ta luôn rộng mở đón xuân nồng,
Em cứ đến rồi đi xin nhè nhẹ
Kẻo nàng thơ tan nát hận chờ mong
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét