LỄ PHẬT
Minh Nhã
Đầu
Xuân, đi lễ Phật
Nhang
khói tỏa mịt mù
Chẳng
đủ che sân hận
Si mê hủy căn tu.
Vào chùa, tôi sám hối
Tâm động, trí chênh vênh
Nhắm
mắt như thành khẩn
Lại lừa
dối chính mình.
Bước
ra ngoài Chánh Điện
Tật xấu
vẫn như xưa
Xa cách
thềm sen ngọc
Thói
hư, quả khó chừa!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét