TRẢ LẠI CHO ĐỜI
Minh Nhã
Minh Nhã
Ai rồi cũng đến tuổi già.
Tháng ngày giành giật cho ta được gì ?
Công danh, sự nghiệp ích chi ?
Xuôi tay nhắm mắt ra đi. Trả đời !
Tháng ngày giành giật cho ta được gì ?
Công danh, sự nghiệp ích chi ?
Xuôi tay nhắm mắt ra đi. Trả đời !
NIỀM VÔ TẬN
Minh Nhã
Minh Nhã
Cho dù mãi mãi hư không,
Nghiêng vành trăng khuyết buồn trông canh tàn.
Sương đêm gặm nhấm mây hoang,
Gửi niềm vô tận ngút ngàn ánh sao.
Nghiêng vành trăng khuyết buồn trông canh tàn.
Sương đêm gặm nhấm mây hoang,
Gửi niềm vô tận ngút ngàn ánh sao.
Mộng trần lưu trữ chiêm bao,
Trả về dĩ vãng vầng hào quang xưa.
Thở dài – nào tắt cơn mưa,
Vẫn đi – đẫm ướt cái chưa tận cùng.
CHUYỂN LUÂN CUỘC ĐỜI
Nhất Lang Phương
Cuộc đời ai bảo không già
Nước thời gian đã khiến ta lụn tàn
Còn đâu vùng vẫy dọc ngang
Đâu rồi những thuở ngang tàng đó đây
Bây giờ mỏi gối xuôi tay
Cổ lai hi sắp đến ngày ra đi
Đèo bòng bao chuyện ích chi
Công danh, phú quý, tình si lụy mình
Sống vui với kiếp phù sinh
Mong sao yên phận đời mình hèn sang
Vô nghì lòng dạ sói lang
Thị phi lưu xú đến ngàn năm sau !
TUỔI ĐỜI
Phan Lục
Tuổi đời hết trẻ đến già,
Hết cơn bĩ cực thì là thái lai.
Cuộc đời có trả có vay.
Sống cho phải đạo có ngày vinh thân,
Những người độc ác bất nhân
Nhãn tiền quả báo nhân thân khốn cùng.
Thiên la địa võng chập chồng,
Sống sao cho đẹp, tiếng thơm để đời!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét