Hiển thị các bài đăng có nhãn Vui Cười. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Vui Cười. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Sáu, 8 tháng 7, 2022

CHUYỆN TIẾU LÂM

CHUYỆN TIẾU LÂM 

1. Vui sướng vì chu cấp cho vợ cũ

Vui sướng vì chu cấp cho vợ cũ

Tại văn phòng luật, luật sư nói với người chồng:

– Nếu đồng ý ly hôn, mỗi tháng anh sẽ phải chu cấp cho vợ cũ một nửa thu nhập.

Người chồng vội gật đầu:

– Được như thế thì còn gì bằng. Phiền ngài làm thủ tục giúp tôi còn nhanh càng tốt.

Luật sư ngạc nhiên:

– Anh chắc chứ? 

Ông chồng quả quyết:

– Dĩ nhiên là chắc! Trước giờ lương của tôi, cô ấy toàn cầm hết.

– !?!

***

2. Cái gì hợp lý nhưng không hợp pháp?

cai-gi-hop-phap-nhung-khong-hop-ly

Thầy giáo nói với sinh viên trong buổi thi vấn đáp:

 – Anh trượt rồi, cố gắng lần sau nhé!

– Thầy cho em một cơ hội được không? Nếu thầy không trả lời được thì thầy cho em đỗ nhé?

– Được rồi, anh hỏi xem.

– Cái gì hợp pháp mà không hợp lý, hợp lý mà không hợp pháp, chả hợp lý cũng chả hợp pháp?

– Thôi được rồi, anh đỗ, anh về đi.

Thí sinh sau vào thầy hỏi:

– Anh hãy cho tôi biết, cái gì hợp pháp mà không hợp lý, hợp lý mà không hợp pháp, không hợp lý cũng không hợp pháp?

– Dạ, thưa thầy. Vợ thầy 20 tuổi trong khi thầy gần 60, điều đó hợp pháp nhưng không hợp lý. Vợ thầy vừa mới có bồ, anh ta 23 tuổi, điều đó hợp lý nhưng không hợp pháp. Và cuối cùng, thầy vừa cho bồ của vợ thầy đỗ trong khi anh ta đáng ra phải trượt, điều đó chẳng hợp lý mà cũng chẳng hợp pháp tí nào.

– !!!

3. Trộm cũng muốn giữ mánh

Trộm cũng muốn giữ mánh


Quan tòa hỏi bị cáo: 

– Tường thì cao, cửa đến ba lần khóa, nhiều chó dữ làm sao anh lại vào được nhà để trộm tiền trong két sắt?

Bị cáo khẽ lắc đầu:

– Xin lỗi tòa, chuyện này tôi không thể nói.

Quan tòa cau mày:

– Tại sao chứ? 

Bị cáo nhún vai:

– Tôi không bao giờ truyền nghề miễn phí cho ai cả.

– !!!

*** 

4. Cô gái ‘muối mặt’ vì thói kênh kiệu

Cô gái muối mặt vì thói kênh kiệu

Một đôi tình nhân đang dạo chơi trong công 

 viên, vô tình phát hiện một bà lão quần áo xốc xếch đi sau lưng. Cô gái kéo tay bạn trai nói :

– Đi nhanh lên, sau lưng mình có một bà già ăn xin đó!

Bà lão vẫn theo sát nút hai người. Cô gái nghĩ: ‘Trời ạ, sao mà dai như đỉa thế!’ Sau cùng cô gái ngừng lại, quay lưng nói với bà lão với một giọng lạnh lùng:

– Không có tiền

Bà lão cười:

– Bà biết con không có tiền, cái ví của con đang nằm ở chỗ bà đây.

***  

5. Đàn ông thực thụ trên xe buýt

dan-ong-thuc-su-tren-xe-buyt

Tý tâm sự với bạn:

 – Hôm nay đi xe buýt, có một người phụ nữ mang thai phải đứng trong khi thanh niên trai tráng lại ngồi. Là một người đàn ông thực thụ, tớ rất ghét phải nhìn thấy cảnh như thế.

Người bạn hỏi:

– Thế cậu đã nhường ghế cho người phụ nữ đó? 

Tý lắc đầu:

– Không, những lúc gặp cảnh không muốn thấy như vậy, tớ chỉ nhắm mắt giả vờ ngủ.

– !!!

***

6. Lấy độc trị độc

lay-doc-tri-doc

Một người phụ nữ khiếu nại với văn phòng cung cấp người giúp việc:

 – Cô gái mà các chị gởi tới làm việc đã bỏ trốn cùng chồng tôi. Các chị phải chịu trách nhiệm về việc này.

Người đại diện văn phòng đáp:

– Xin bà đừng lo, chúng tôi sẽ gởi tới một cô khác trẻ đẹp hơn và chồng bà sẽ trở về ngay thôi.

– !!!

***

Thứ Năm, 23 tháng 1, 2020

CHUYỆN VUI NGÀY TẾT

CHUYỆN VUI NGÀY TẾT
Lượm lặt


Quà Tết

Thấy bố mẹ vừa về đến ngõ, cu Tý chạy ra hớn hở khoe:

- Mẹ ơi! Sáng nay có cô Mười ở bên Mỹ mới đến nhà chơi. Cô tặng cho nhà mình một món quà và nói rằng: “Món quà của cô tuy nhỏ nhưng cũng đủ cho gia đình cháu dùng trong một năm”

Nghe thế, mẹ cu Tý mừng quýnh và hỏi ngay:

- Món quà gì thế con?

- Dạ, một quyển lịch!


Đàng hoàng

Đặt lễ xong, bà cụ nọ cung kính nói với lão thầy bói:

- Thưa thầy, tôi muốn xem về đường tuổi tác. Thầy xem tôi có thể thọ được bao nhiêu tuổi?

Thầy bói ung dung gieo quẻ rồi phán:

- Nếu thân chủ bỏ tiền ra rước thầy về làm lễ cầu cúng trời phật phù hộ độ trì thì thân chủ có thể thọ tròn 100 tuổi!

- Bẩm thầy nói như vậy có chắc không?

- Nếu tôi mà trực tiếp làm lễ thì chắc chắn là như vậy!

- Thưa thầy! – Bà cụ ngập ngừng - Nếu sai thì sao?

- Nếu thân chủ mà chết trước 100 tuổi thì cứ đến đây, tôi xin trả lại tiền đàng hoàng!



Đi hết mấy ngày?

Sáng mồng một Tết, Tí đố Tèo:

- Đố mày từ mặt đất đi tới trời hết mấy ngày?

- Tao không biết chứ mày có biết không?

- Biết chứ, từ mặt đất lên tới trời hết 3 ngày rưỡi!

- Sao mày biết?

- Nhà nào cũng 23 tháng chạp thì đưa ông táo về trời, rồi đến 30 tháng chạp lại rước ông táo xuống lại. Như vậy có phải vừa đi vừa về hết 7 ngày không nào?


Chủ Nhật, 2 tháng 6, 2019

CHUYỆN VUI - NHÂN VẬT THẬT

CHUYỆN VUI - NHÂN VẬT THẬT
Nguồn: Internet

Sherlock Holmes và bác sĩ Watson đi cắm trại. Hai người nằm ngủ cạnh nhau. Gần sáng, Holmes lay bạn dậy và hỏi: 
- Watson, nhìn xem, anh thấy cái gì? 
- Tôi thấy rất nhiều sao. 
- Vậy theo anh, điều này có nghĩa là gì? 
- Nghĩa là chúng ta sẽ có một ngày đẹp trời. Còn anh? 
- Theo tôi, điều này có nghĩa là ai đó đã đánh cắp cái lều của chúng ta.

Trong dịp nghỉ hè, nhà văn Victor Hugo đến một ngôi làng xinh đẹp. Cuộc sống ở đây thật thanh bình, ngày nào ông cũng thả ngựa gặm cỏ trên cánh đồng, còn mình thì lim dim tựa gốc cây tìm ý tưởng... Một hôm, choàng dậy thì ông đã thấy con ngựa biến mất. Tức điên lên, nhà văn bổ đi tìm nhưng vô ích. Thất thểu về nhà, gặp một ông cụ nông dân đi dạo trên đường, nhà văn than phiền về con ngựa. Ông cụ nhìn Hugo như một "quái vật" rồi khẽ đáp: 
- Làng này toàn người tự trọng cả, không ai làm chuyện ấy đâu.

Chợt cụ sực nhớ ra: À, mà này, cách đây mấy hôm, nghe nói có cái ông nhà văn gì đấy từ Paris đến. Hay là... 
Honoré de Balzac rất thích bói chữ. Ông vẫn tự cho mình có tài về khoản này.
Một hôm, một bà cụ đưa cho ông xem một cuốn vở đã cũ và nhờ ông đoán giúp tính tình, số phận của cậu học trò đó. 
Honoré de Balzac chăm chú xem cuốn vở, lật đi lật lại hồi lâu rồi nhận xét:

- Xin lỗi bà, dầu điều này có làm bà phiền lòng, tôi cũng buộc phải nói thẳng ra rằng, đứa bé này cẩu thả, đần độn. Sau này may mắn lắm nó cũng chỉ làm nổi một chức thầy ký tỉnh lẻ là cùng.
Khi Balzac ngừng lời, bà cụ chậm rãi nói:
- Ông Balzac ạ, lẽ nào ông lại không nhận ra bà giáo cũ và cuốn vở của ông? 
Nhà vật lý người Anh William Thomson (1824-1907) có lần phải hoãn một buổi lên lớp. Ông thông báo lên bảng như sau:
"Professor Thomson will not meet his classes today" 
(Hôm nay giáo sư Thomson sẽ không gặp sinh viên)
Nhóm sinh viên tinh nghịch đã xóa chữ"c" trong từ classes, từ này trở thành"lasses"(những tình nhân) và câu trên trở thành :"Hôm nay giáo sư Thomson sẽ không gặp những tình nhân của mình".
Hôm sau, khi lên lớp thấy những ánh mắt cười ranh mãnh và dòng chữ đùa tếu ấy, nhà vật lý thiên tài không mảy may bối rối mà còn thản nhiên bước tới bảng xóa thêm chữ"l" ở từ"lasses", rồi xách cặp ra về. Dòng chữ trên bảng lại trở thành :"Hôm nay giáo sư Thomson sẽ không gặp những con lừa"(từ " asses": những con lừa)                          

Thứ Tư, 12 tháng 9, 2018

CHUYỆN VUI GỒM NHIỀU THÀNH NGỮ VÀ TỤC NGỮ

CHUYỆN VUI GỒM NHIỀU THÀNH NGỮ VÀ TỤC NGỮ
Sưu tầm trên net


 
Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, đứng núi này trông núi nọ, già kén kẹn hom, ghét của nào trời trao của ấy. Chị nọ phận hẩm duyên ôi, kết tóc xe tơ với một anh chàng mặt nạc đóm dày, xấu ma chê quỷ hờn lại đần độn, ngốc nghếch, vô tâm vô tính, ruột để ngoài da, thiên lôi chỉ đâu đánh đấy, mười tám cũng ừ mười tư cũng gật, học chẳng hay, cày chẳng biết, lúng túng như thợ vụng mất kim, chỉ được cái sáng tai họ điếc tay cày là giỏi!
Trăm dâu đổ đầu tằm, giỗ tết cúng bái trong nhà, công to việc lớn ngoài xóm, hai sương một nắng, tất bật quanh năm, một tay chị lo toan định liệu. Anh chồng thì như gà què ăn quẩn cối xay, lừ đừ như ông từ vào đền, như cỗ máy không giật không động. Giàu vì bạn, sang vì vợ, hàng xóm láng giềng kháo nhau: ”chàng ngốc thật tốt số, mả táng hàm rồng, như mèo mù vớ được cá rán”.
Chị vợ mỏng mày hay hạt, tháo vát đảm đang, hay lam hay làm, vớ phải chàng ngốc đành nước mắt ngắn nước mắt dài, đèo sầu nuốt tủi, ngậm bồ hòn làm ngọt cho qua ngày đoạn tháng. Nhiều lúc tức bầm gan tím ruột, cực chẳng đã, chị định một liều ba bảy cũng liều, lành làm gáo vỡ làm muôi, rồi anh đi đường anh, tôi đi đường tôi cho thoát nợ. Nhưng gái có chồng như gông đeo cổ, chim vào lồng biết thuở nào ra, nên đành ngậm đắng nuốt cay, một điều nhịn chín điều lành, tốt đẹp phô ra xấu xa đậy lại, vợ chồng đóng cửa bảo nhau cho êm cửa êm nhà, sao nỡ vạch áo cho người xem lưng, xấu chàng hổ ai?
Thứ nhất là tu tại gia, thứ nhì tu chợ thứ ba tu chùa. Biết chồng tại gia không trót, liền trổ tài điều binh khiển tướng dạy chồng một phen, những mong mở mày mở mặt với bàn dân thiên hạ, không thua anh kém chị trong họ ngoài làng.
Một hôm ngày lành tháng tốt, trời quang mây tạnh, giữa thanh thiên bạch nhật, chị vợ dỗ ngon dỗ ngọt bảo chồng đi chợ mua bò, không quên dặn đi dặn lại: đến chợ phải tuỳ cơ ứng biến, xem mặt đặt tên, liệu cơm gắp mắm, tiền trao cháo múc, đồng tiền phải liền khúc ruột kẻo lại mất cả chì lẫn chài.
Được lời như cởi tấm lòng, ngốc ta mở cờ trong bụng, gật đầu như búa máy, vội khăn gói quả mướp lên đường quyết phen này lập công chuộc tội. Bụng bảo dạ, phải đi đến nơi về đến chốn, một sự bất tín vạn sự bất tin, ngốc quàng chân lên cổ đi như chạy đến chợ. Chợ giữa phiên, người đông như kiến, áo quần như nêm, biết bao của ngon vật lạ, thèm rỏ dãi mà đành nhắm mắt bước qua. Hai tay giữ bọc tiền khư khư như từ giữ oản, ngốc nuốt nước bọt bước đến bãi bán bò.
Sau một hồi bới lông tìm vết, cò kè bớt một thêm hai, nài lên ép xuống, cuối cùng ngốc cũng mua được 6 con bò. Thấy mình cũng được việc, không đến nỗi ăn không ngồi rồi báo vợ hại con, ngốc mừng như được của. Hai năm rõ mười, ai dám bảo anh ăn như rồng cuốn, nói như rồng leo, làm như mèo mửa. Nghĩ vậy, ngốc ung dung leo lên lưng con bò đi đầu, mồm hô miệng hét diễu võ dương oai, lùa đàn bò ra về mà lòng vui như hội.
Giữa đường sực nhớ lời vợ dặn, suy đi tính lại, cẩn tắc vô áy náy, ngốc quyết định đếm lại đàn bò cho chắc ăn. Ngoảnh trước ngó sau, đếm đi đếm lại, đếm tái đếm hồi chỉ thấy có 5 con, còn một con không cánh mà bay đi mất. Toát mồ hôi, dựng tóc gáy, mặt cắt không còn giọt máu, ngốc vò đầu gãi tai, sợ về nhà vợ mắng cho mất mặn mất nhạt rồi lại bù lu bù loa kêu làng kêu nước mà than thân trách phận, ngốc về nhà với bộ mặt buồn thiu như đưa đám.
Thấy chồng về, chị vợ tươi như hoa ra đón, nhưng ngốc vẫn ngồi như bụt mọc trên lưng con bò đi đầu, chắp tay lạy vợ như tế sao:
- Mình ơi, tôi đánh mất bò, xin mình tha tội cho tôi…
Nhìn chồng mặt như chàm đổ mình dường giẽ run, chị vợ không khỏi lo vốn liếng đi đời nhà ma, liền rít lên như xé lụa: 
- Đồ ăn hại. Đàn ông con trai mà trói gà không chặt. Làm sao lại để bò sổng?
Sợ thót tim vãi đái, nhưng ngốc vẫn lấy hết sức bình tĩnh để phân trần:
- Tôi mua tất cả 6 con, họ giao đủ 6, bây giờ đếm mãi vẫn chỉ 5 con.
Nhìn ngốc ta vẫn ngồi như đóng đinh trên lưng bò, chị vợ hiểu rõ đầu đuôi cơ sự, dở khóc dở cười bảo chồng:
- Thôi xuống đi! Thiếu đâu mà thiếu, có mà thừa một con thì có!

Thứ Hai, 26 tháng 3, 2018

NGỦ CHUNG

NGỦ CHUNG
Chuyện cười


Mẹ bảo con trai lên 6 tuổi:
- Tết năm nay, con bắt đầu ngủ một mình nhé?
Cậu con trai tròn mắt:
- Sao vậy mẹ?
Mẹ từ tốn giải thích:
- Ở nước ngoài, trẻ con phải ngủ riêng từ nhỏ, không được ngủ chung với mẹ để tập tính tự lập. Năm nay, con lên 6 tuổi rồi nên cũng phải tập ngủ riêng đi nhé!
Con trai ngây thơ hỏi lại:
- Thế sao bố lớn rồi mà vẫn ngủ chung với mẹ?
Mẹ:
- ???

Thứ Hai, 11 tháng 12, 2017

Thứ Hai, 31 tháng 7, 2017

TRỒNG CÀ CHUA

TRỒNG CÀ CHUA
Nguồn: Internet

Một câu chuyện vui có thật tại New Jersey


Một ông lão người Italy sống một mình tại New Jersey, Mỹ. Người đàn ông này muốn trồng những cây cà chua trong khu vườn nhỏ của mình nhưng ông không thể làm được việc đó vì đất trong khu vườn rất cứng và khó đào.
Trước đây, Vincent con của ông thường giúp ông lão làm công việc này nhưng giờ nó đã vào tù. Ông lão viết một lá thư gửi cho con trai mình đang ở trong tù, nội dung bức thư như sau:
“Vincent à, bố cảm thấy khá buồn vì có lẽ con không thể giúp bố đào xới khu vườn để trồng cà chua như mọi năm, bố đã quá già để làm việc đó. Nếu có con ở đây, chắc chắn mọi việc sẽ ổn và con cũng sẽ rất vui khi giúp bố như vậy, như những ngày xưa ấy. Yêu con, papa.”
Vài ngày sau, ông lão nhận được lá thư trả lời của người con trai:
” Bố, đừng đào xới khu vườn. Con chôn những kẻ mà con giết ở dưới đất đấy.
Yêu bố, 
Vincent”
4 giờ sáng hôm sau, đặc vụ FBI và cảnh sát địa phương ngay lập tức tới nhà ông lão, phong tỏa mọi thứ và đào xới tung khu vườn để tìm kiếm những thi thể nhưng lạ thay là họ không thể tìm thấy thứ gì.
Ngay hôm đó, ông lão lại nhận được lá thư của người con trai:
“Bố thân yêu, giờ bố có thể trồng cà chua được rồi đấy! Đó là điều tốt nhất con có thể làm cho bố trong hoàn cảnh này. 
Yêu bố, 
Vincent”

Chủ Nhật, 2 tháng 7, 2017

NỂ VỢ HAY SỢ VỢ



NỂ VỢ HAY SỢ VỢ
Lượm lặt


Trong một buổi tuyên dương gia đình hạnh phúc, có nhà báo đã phỏng vấn một ông cụ 85 tuổi được tuyên dương:
- Xin cụ cho biết bí quyết giữ được hạnh phúc suốt 60 năm chung sống?
Ông cụ trả lời đầy vẻ hài hước:
- Vợ chồng chúng tôi có một nguyên tắc: Cái gì quan trọng thì tôi quyết định, còn cái gì không quan trọng thì vợ tôi quyết định.
- Thế thưa cụ, những vấn đề gì được xem là quan trọng ạ?
- Thú thật là…vấn đề đó do vợ tôi quyết định nên suốt 60 năm qua, chúng tôi chưa hề gặp vấn đề gì quan trọng!
Suy cho kỹ, nếu phỏng vấn bất cứ người chồng nào giữ được cơm lành canh ngọt với vợ thì đều được trả lời là do một điều kiện quan trọng nhất: Nhường vợ. Vì vậy, cánh đàn ông thường hay nói đùa với nhau “Nhất vợ nhì trời” .
Lại có chuyện một trận mưa đám mây bất ngờ đổ xuống làm cho anh chồng kia không kịp chạy ra sân thu gom quần áo đang phơi. Thế là anh ta liền bị bà vợ chì chiết tơi bời. Thấy vậy, một anh chồng là người hàng xóm bên kia hàng rào bèn mở miệng chê bai:
- Sao ông hèn nhát quá vậy? Sao cứ để cho bà ấy làm tới hoài? Phải tay tui thì…
Vừa nói đến đây, bỗng vợ anh ta xuất hiện, đứng chống nạnh, trừng mắt và phán:
- Phải tay tui thì sao?
Anh chồng này liền cúi mặt, miệng ấp a ấp úng:
- Dạ, phải tay anh thì anh đã đem vào từ trước lúc trời chuyển mưa ạ!
Có một anh nọ rất có tiếng là sợ vợ. Vợ quát tháo thế nào, anh ta cũng ngậm miệng, không dám cãi một lời. Anh ta đi đánh bạc, mãi sẩm tối mới về. Nấu cơm xong, chị vợ ngồi chờ chồng mỏi mắt nên tức lắm. Khi anh chồng vừa mới ló mặt vào ngõ, chị ta đã chạy ra túm ngực lôi vào nhà, gầm thét rối rít. Anh ta vừa gỡ tay vợ túm ngực, vừa kêu xin:
- Bỏ tôi ra! Tôi xin mẹ nó!
Chị vợ được thể càng làm tới, túm luôn tóc ấn đầu anh ta xuống. Anh ta liền vung tay gạt ngã chị vợ, tát luôn cho chị vợ mấy cái rồi trợn mắt, quát:
- Người ta đã sợ thì để cho người ta sợ chứ!
Qua hai câu chuyện kể trên, ta thấy quan điểm “nhất vợ” có vẻ đúng. Thật ra, chuyện phái mạnh chấp nhận lùi một bước để vợ ở “cơ trên” là hết sức bình thường chứ chẳng có gì lạ vì đàn ông vâng lời vợ cốt để được yên ổn. Người đàn ông luôn hiểu rằng: Gây với vợ và trái lời vợ thì từ chết đến bị thương, chỉ chuốc khổ thêm cho cả nhà mà thôi. Thực ra không phải đàn ông sợ vợ mà là sợ mất hoà khí trong gia đình. Anh chồng dễ chép miệng cho qua để yên chuyện nhưng khổ nỗi, mỗi lần được anh chồng nhịn là một lần chị vợ tưởng mình đúng hoàn toàn nên cứ thế mà “phát huy”. Dần dần chị vợ thâu tóm quyền lực một cách quá đáng không còn biết tôn trọng anh chồng nữa. Được đàng chân lân đàng đầu đến mức quá sức chịu đựng của anh chồng nên tức nước vỡ bờ và mang lại những hậu quả não nùng và bi đát. Một anh chồng đã tâm sự như sau: 
“Nhịn mãi, nhịn hoài đến lúc không nhịn được nữa, tôi đã nghĩ: Một sự nhịn là chín sự…nhục.
Thế nên, thỉnh thoảng tôi bất ngờ quật lại vợ một phát khiến bà ấy cũng tá hoả. Tôi vô tình nghe được vợ tâm sự với người bạn qua điện thoại:
- Ông nhà tôi lạ lắm, vốn hiền lành nhưng lâu lâu lại nổi khùng bất tử làm mình cũng sợ thật. Mà sao lạ thế nhỉ?
Tôi cười thầm trong bụng, hoá ra bà ấy cũng biết sợ, thế là còn may! Thực ra, lâu lâu vùng lên một lần chỉ để vớt vát lại đôi chút quyền lực cho bà ấy “tỉnh ngộ” chứ lúc nào cũng nhịn thì vợ dễ “hư” lắm. Nói ra hơi kỳ chứ khoảng một tháng cãi vợ một lần thì tình vợ chồng mới thấy đậm đà hơn”.
Thế mà có người lại cho rằng sợ vợ là một căn bệnh di truyền hay mãn tính của nhiều anh chồng. Căn bệnh mãn tính này đã bén rễ sâu vào tâm can tì phế và lục phủ ngũ tạng, khó lòng mà chạy chữa:
"Sợ vợ" là chứng nan y
Cố công, chạy chữa thuốc gì cũng toi!
Cái này lệ thuộc giống nòi
Di truyền trong máu phải coi kỹ càng
Xin đừng hụt hẫng, hoang mang
Nên đi xét nghiệm... chớ than, chớ sầu!
Nhiều anh chồng chẳng những không hổ thẹn mà lại còn rất lấy làm hãnh diện về cái “nhân đức sợ vợ” của mình:
Tôi đây thích sợ vợ nhà 
Thì đâu có sợ người ta chê cười.
Vợ tôi, tôi sợ kệ tôi
Miễn tôi không sợ vợ người thì thôi.
Người xưa thường bảo với tôi
Vợ mày, mày sợ là người thật khôn
Chớ không, mày đã không còn
Công ơn vợ dưỡng nên chồng hôm nay.
Hoặc:
Đàn ông sợ vợ thì sang,
Đàn ông đánh vợ tan hoang cửa nhà.
Thời nay sợ vợ mới sang
Chớ không sợ vợ, có màn ra hiên.
Hoặc:
Đàn ông nể vợ là sang,
Ngồi nghe vợ dạy là hàng trượng phu.
Đàn ông đánh vợ là ngu,
Vừa mất tiền thuốc vừa tù chung thân.
Sở dĩ như vậy là vì sợ vợ sẽ đem lại cho anh chồng nhiều lợi ích thiết thực cho cuộc sống:
1. Sợ vợ nên yên cửa yên nhà và giúp cho xã hội tốt hơn lên: Thật vậy, nhờ sợ vợ nên trong nhà không bao giờ có tiếng cãi vã hoặc chồng dám bạo hành vợ, đánh con cái gây mất trật tự trong làng xóm...  Vì thế mà gia đình yên ấm và xã hội ổn định.
2. Sợ vợ nên ta tiêu xài thông minh hơn: Mỗi tháng lãnh lương về, ta nộp hết cho vợ rồi mỗi ngày vợ phát cho tiền ăn sáng và tiêu vặt nên phải dè xẻn chứ không dám bù khú với bạn bè. Mua sắm gì cũng phải bàn với vợ, phải tính toán cân nhắc thiệt hơn. Nhờ tiết kiệm như thế nên vài năm sau là vợ chồng có đầy đủ TV, máy lạnh, xe hơi, nhà lầu v.v...
3. Sợ vợ nên gần gũi con hơn: Đi làm về, ta phải phụ vợ nhặt rau, rửa chén, quét nhà... chứ đâu có dám đi lang bang. Con ta thấy “tội nghiệp” nên cũng xắn tay vào phụ giúp ta. Vợ còn bắt phải chơi với con, chỉ dẫn bài vở cho con... nên cha con gần gũi thân mật như hai thằng bạn.
4. Sợ vợ nên chắc sẽ sống lâu hơn: Ta vừa cầm điếu thuốc thì đã nghe vợ la: “Anh có biết hút thuốc là hại sức khoẻ hay không?”. Bạn bè rủ đi nhậu thì vợ dặn: “Uống ít it thôi và nhanh mà về nhé!” hoặc nếu có vợ cùng đi dự tiệc thì vợ ngồi bên nhắc chừng hoặc đưa tay cản không cho bạn rót thêm rượu mời và nói: “Ảnh còn phải lái xe” hoặc “Ảnh bị cao huyết áp”... Nhờ vậy mà ta không bị có mỡ trong máu, gan nhiễm mỡ, tăng huyết áp ... nên được bác sĩ khen sức khỏe tốt.
Thực ra, với người vợ đáo để ghê gớm, chồng sợ là sợ mất thể diện chứ chẳng phải sợ gì vợ, có khi còn ghét vợ là đằng khác. Vì thế mà nhiều anh chán vợ, có bồ.
Có một anh chồng kể rằng: Các ông ấy nể vợ hay sợ vợ vì các bà vợ quá dữ dằn nên đó là lẽ thường nhưng vợ tôi không ghê gớm mà tôi vẫn sợ mới là điều đáng nói. Đây là điều mà các chị em nên nghe để mà học. Tôi cũng như nhiều đàn ông khác, cũng đi nhậu với bạn bè, cũng ít ăn cơm nhà, cũng đi về muộn v.v... nhưng vợ tôi lại chẳng như vợ các ông ấy. Vợ tôi không gầm gào, chì chiết khi thấy tôi về muộn, không rình rập, theo dõi khi tôi nói là đi họp hành hay đi công tác, không theo dõi điện thoại hay e-mail, không ôm giữ tiền và kiểm soát việc chi tiêu của tôi nghĩa là vợ tôi để tôi hoàn toàn tự giác. Càng nghĩ đến vợ, tôi càng phục vợ. Vợ tôi là người đàn bà đảm đang, chịu thương chịu khó, làm hết việc nhà, không bắt tôi làm gì cả. Có hôm thấy vợ mệt, tôi nói để tôi rửa bát thì mắt vợ tôi nhìn tôi cực kỳ âu yếm rồi bảo: “Ôi! Anh thật tuyệt vời. Hôm nay em thấy mệt. May quá!” Vợ vò võ ở nhà chăm con, lo chuyện gia đình, còn tôi thì cứ đi chơi với đám bạn ở quán nhưng vợ tôi không cáu. Hôm nào tôi về sớm, vợ nhìn thấy mừng như bắt được vàng, reo lên: “Ôi, hôm nay anh về sớm... Vui thật!”. Thế rồi thời gian nhậu của tôi cứ ngắn dần khiến đám bạn của tôi ngạc nhiên. Vợ tôi luôn nói cám ơn và xin lỗi từ những điều nhỏ nhặt nhất. Khi ý kiến hai đứa trái nhau thì vợ tôi không tranh cãi nữa mà sau đó suy nghĩ để xem ai đúng ai sai. Khi biết ý mình sai thì vợ tôi nói: “... Anh nói đúng, còn em thì sai rồi, xin lỗi anh nhé!”. Có hôm nấu cơm nhão quá, vợ tôi vội nói: “Hôm nay lỡ tay cho nước hơi nhiều, xin lỗi cả nhà nhé!”. Tôi vui vẻ nói lỡ nhão thì ăn đỡ nhai chớ có sao đâu thì vợ tôi nói: “Cám ơn anh!”. Tôi sợ nhất là khi mở cửa ra thấy vợ ngồi nghiêm túc ở bàn nước chờ mình. Vợ tôi cáu giận thực sự nhưng không bao giờ to tiếng, không bao giờ xưng ‘tôi’ mà luôn luôn anh anh em em ngọt xớt. Dù giận, vợ tôi rất bình tĩnh bảo: “Anh ngồi đây, em muốn nói chuyện với anh...” Thế là bà ấy đem tội của tôi ra nói, bà ấy phân tích tác hại, nói lên sự lo lắng của bà ấy... Sau mỗi lần “em muốn nói chuyện với anh” như thế là tôi sợ cả tháng, ngoan ngoãn cả tháng vì biết mình đã bước đến giới hạn chịu đựng của vợ rồi.
Có lẽ mỗi người chúng ta nên nhiệt liệt hoan hô những anh chồng sợ vợ bởi vì:
Kính vợ đắc thọ.
Sợ vợ sống lâu.
Nể vợ bớt ưu sầu.
Để vợ lên đầu
là trường sinh bất tử.
Bởi thế, lên thiên đàng mà vẫn còn sợ vợ! Có một số đàn ông sau khi chết được lên thiên đàng. Một hôm, Ngọc Hoàng phán: “Tất cả các anh sợ vợ đứng vào hàng bên phải. Các anh không sợ vợ đứng vào hàng bên trái.” Một lúc sau, Ngọc Hoàng quay lại thấy hàng bên phải dài dằng dặc, còn hàng bên trái chỉ có một người. Ngọc Hoàng nổi giận: “Các ngươi thật đáng xấu hổ, thật uổng công ta tạo ra các ngươi. Hãy nhìn anh bạn đứng bên trái đây. Này người đàn ông dũng cảm, hãy nói cho những kẻ hèn hạ này biết, làm thế nào ngươi là người duy nhất đứng bên trái vậy?” Anh chàng ấp úng: “Dạ, con... con không biết nữa... Vợ con bảo con đứng bên này ạ!”
Vậy ông nào không sợ vợ, xin giơ tay lên!