Minh Nhã
Tấu khúc mưa chiều hiu hắt giăng.
Người đi gom góp những bâng khuâng.
Còn tôi trả lại ân tình cũ,
Mặc gió đưa hồn tận cõi không.
Thôi nhé vương chi nỗi uất phiền.
Xem như định mệnh trả niềm riêng.
Hư vô từng giọt xuyên trầm lắng,
Tâm tĩnh an nhiên một chữ thiền.
Mưa vẫn buông từng nốt nhạc êm.
Thang âm tí tách. Nhớ nhung thêm.
Đã qua ngày tháng đông tàn vữa,
Nước gột từng hoa tuyết vãi thềm.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét