THÌ THẦM PHỐ GIÓ*
Minh Nhã
Minh Nhã
Em có biết gió lùa mềm mái tóc,
Giọng thì thầm lời muộn đậm yêu thương.
Con tim héo hao gầy bao nỗi nhớ.
Mạch chậm dần vùi bất hạnh nhiễu nhương.
Giọng thì thầm lời muộn đậm yêu thương.
Con tim héo hao gầy bao nỗi nhớ.
Mạch chậm dần vùi bất hạnh nhiễu nhương.
Em có biết hạt mưa nhòa ước hẹn,
Chót lưỡi năm xưa vỡ bọt bóng tình.
Không gian cách, lòng người sao trống vắng.
Đời thế thôi ! Có hận, hận chính mình
Chót lưỡi năm xưa vỡ bọt bóng tình.
Không gian cách, lòng người sao trống vắng.
Đời thế thôi ! Có hận, hận chính mình
.
Thì thầm gió xua nghiêng mưa lất
phất.
Ngồi lẻ loi lơ đãng đếm đong sầu.
Bao nhiêu giọt đổ không đầy cô quạnh.
Biết làm sao hàn gắn vết hằn đau.
Ngồi lẻ loi lơ đãng đếm đong sầu.
Bao nhiêu giọt đổ không đầy cô quạnh.
Biết làm sao hàn gắn vết hằn đau.
1 nhận xét:
Tiếng thơ đầy cảm xúc...Cám ơn nhà thơ Minh Nhã.
Đăng nhận xét