Thứ Sáu, 13 tháng 11, 2015

ĐƯỜNG TÔI ĐI

ĐƯỜNG TÔI ĐI
Khánh Giao BS Pv Hạnh


Xưa đường tôi đi Gia Long, Nguyễn Huệ
Nắng đổ bốn mùa, cây cỏ xanh tươi.
Nay đường tôi đi có tên lạ hoắc,
chỉ một mùa lá biếc cỏ xanh.
Sáu tháng ròng cây khẳng khiu cành,
đường tuyết phủ lạnh lùng, nguời bước đi vội vã.
Vận mệnh tang thương lạc loài xứ lạ,
cứ bâng khuâng sao ta đến nơi nầy?
Tuổi xế chiếu, buồn vui lẫn lộn vơi đầy
Đêm mộng mị, không biết mình nơi đất khách,
Kỷ niệm vơi đầy, chập chờn khi tỉnh giấc,
Tay ôm đầu lơ thơ tóc, đời thật chóng qua,
Mới ngày nào tuổi trẻ ba hoa
làm được những gì vẫn chưa thúc thủ!
Sống có cần tận thu thành quả
hay chỉ cần chí thiết, hăng say?
Tri kỷ, tri âm cùng bạn vui vầy
ca ngợi cuộc sống bao la giàu có,
Từ giã tiệc tàn, một ngày nào đó,
bạn bè ơi có nhớ đến tôi,
nhớ một người chỉ đem đến niềm vui?

Không có nhận xét nào: