Minh Nhã
Gợi thương, gợi nhớ cơn mơ.
Bao nhiêu năm cũng hững hờ gió thu.
Oằn vai gánh dải sương mù,
Như quên lối cũ vô tư thuở nào.
Điểm rơi trầm uất hư hao.
Phơi bày nắng úa nhiễm màu không gian.
Nơi đây từng bước thu sang,
Chờ ngày lá rụng nhuộm vàng lối đi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét