Thứ Bảy, 30 tháng 5, 2020

ĐẤT NƯỚC TÔI

ĐẤT NƯỚC TÔI
Phan Lục



Tôi đã biết từ thời còn sơ học:
Đất nước tôi hình cong như chữ S
Trải dài từ Mông Cáy đến mũi Cà Mau*.
Phía Bắc ranh giới giáp sát nước Tàu.
Phía đông biển rộng một màu xanh biếc,
Phía tây một dãy Trường Sơn bát ngát,
Phía nam là một đồng lúa phì nhiêu.
Cha ông ta đã bỏ công rất nhiều
Xây dựng nên một giang sơn gấm vóc!
Dù phương Bắc có dã tâm xâm lược,
Vua dân ta vẫn chống trả kiên cường
Từ ngày khởi nghĩa của Hai Bà Trưng
Cho đến đời vua Quang Trung Nguyễn Huệ,
Bao chiến công hiển hách sao xiết kể
Khiến giặc thù phải cuốn gói về mau.
Dân ta không thể sống với giặc Tàu
Vì đó là một mối thù truyền kiếp!
Muốn dân ta không còn bị ức hiếp,
Chung tay đoàn kết triệt giống Tàu ô
Và tiêu diệt hết một lũ Hán nô
Để xây dựng một cơ đồ hùng mạnh!
 
* Tôi còn nhớ hồi tiểu học trước năm 1945, sách dạy: "VN hình chữ S từ Móng Cáy đến mũi Cà Mau" vì tính dọc theo bờ biển mới thấy vẽ cong như chữ S. Sau này mới có sách dạy: "VN từ ải Nam Quan đến mũi Cà Mau" thì đường vẽ không như chữ S. Vì thế, đừng viết cụm từ "VN hình cong như chữ S" trước "từ ải Nam Quan đến mũi Cà Mau". Nói cách nào cũng đúng cả chứ đừng bảo rằng ai nói sai.

Thứ Hai, 25 tháng 5, 2020

TÂM TÌNH MÙA ĐẠI DỊCH

TÂM TÌNH MÙA ĐẠI DỊCH
Duy Nhân 


Một mai đây đất nước này trở lại
Đón bình minh, trong ánh sáng chan hòa,
Chúng ta cùng nối lại bản tình ca
Khi Cô Vi đã lui vào dĩ vãng.

Thơ tám chữ vẫn muôn đời lãng mạn,
Vẫn mượt mà, tươi trẻ với thời gian.
Gửi cho em, với một chút nồng nàn
Khi thế giới đang vào mùa đại dịch.

Thuở hồng hoang đất trời còn mờ mịt
Cả loài người đã biết mến thương nhau
Dẫu không chung cùng một giọt máu đào
Mà vẫn sống thanh bình và thịnh trị.

Trong một phút cuồng si và mộng mị
Với mưu đồ làm bá chủ thế gian,
Nên ai kia đã không tính kỹ càng
Thả virus tấn công toàn thế giới!

Năm triệu người tưởng chừng như nghẹt thở.
Mấy trăm ngàn đã vĩnh viễn ra đi.
Không tiễn đưa, phúng điếu lúc chia ly.
Người ở lại xin dâng lời cầu cầu nguyện.

Người ra đi, đã đi rồi - vĩnh viễn
Tội cho người ở lại, giống điên khùng:
Khi gặp nhau không tay bắt mặt mừng.
Giữ khoảng cách, nhìn nhau như xa lạ! 

Sợ chưa đủ nên phải đeo mặt nạ
Che mặt  mình giống như kẻ bất minh
Nhưng thật ra chỉ để bảo vệ mình
Và cũng giữ an toàn cho thiên hạ.

Mới mười chín, Cô Vi lộng hành quá!
Thế giới này dễ đổ dưới chân cô?
Mấy trăm năm mới xây dựng cơ đồ,
Chỉ vài tháng đã trở thành sương khói?

Cả loài người có làm chi nên tội
Nỡ lòng nào cô nhất quyết không tha
Từ trẻ con cho đến người già,
Và tất cả đều cùng chung số phận?


Từ cùng đinh tới quyền cao, chức trọng
Cũng vô thường, cũng bình đẳng như nhau.
Vé đồng hạng khi lên chung chuyến tàu,
Về âm cảnh cũng như miền cực lạc.

Kiếp con người mang tấm thân lưu lạc
Sinh khác giờ sao định mệnh như nhau?
Đức Chúa Trời và Đức Phật trên cao
Có ngó xuống cũng đành cam bất lực!

Đau thương nào mà không là bài học
Cám ơn cô đã nhắc nhở cho đời:
Kiếp con người như chiếc lá vàng rơi
Hãy cố gắng yêu thương nhiều hơn nữa!

Một mai đây đất nước này mở cửa,
Đón anh về thăm lại xóm làng xưa.
Việt Nam ơi! Thương biết mấy cho vừa
Đã chiến thắng nỗi kinh hoàng đại dịch! 
 

Chủ Nhật, 24 tháng 5, 2020

HÃY TRAO NHAU TÌNH YÊU

HÃY TRAO NHAU TÌNH YÊU
Nhạc và lời: Nhạc sĩ Thủy Lâm Synh
Tiếng hát: Ca sĩ Lan Phương

Thứ Sáu, 22 tháng 5, 2020

TỔNG THỐNG THÁI ANH VĂN


TỔNG THỐNG THÁI ANH VĂN
Minh Anh

Những câu nói để đời của các lãnh tụ trên thế giới mà mọi người trong mọi thời đại cần luôn ghi nhớ :
“Ngày xưa, dân chủ là một cuộc chiến của các giá trị đối lập. Ngày nay, dân chủ là một cuộc đối thoại của những giá trị khác biệt”.
“Tất cả mọi thứ đều có thể thương lượng chỉ trừ 2 điều: sự tự do và tương lai của chúng tôi”.
– Tổng thống Thái Anh Văn –

Sức hút đặc biệt của Tổng thống Thái Anh Văn: Một ‘Nữ Trung Anh Kiệt’ của Đài Loan


Người dân Đài Loan đã sáng suốt khi để bà Thái Anh Văn tái đắc cử. Một người phụ nữ giản dị nhưng đầy khí phách, có thể khiến nguyên thủ quốc gia các nước lớn phải… nghiêng mình kính nể. (Ảnh: Getty)
Sáng 1/4/2020, bà Thái Anh Văn dõng dạc tuyên bố: “Tôi muốn nói với cộng đồng quốc tế rằng Đài Loan sẽ tích cực tăng cường hợp tác với tất cả quốc gia để ngăn chặn sự lây lan của virus Vũ Hán. Ở giai đoạn này, chúng tôi sẽ quyên góp 10 triệu khẩu trang để hỗ trợ nhân viên y tế ở các quốc gia nơi dịch bệnh đặc biệt nghiêm trọng. Sau đó, chúng tôi sẽ cung cấp nhiều hỗ trợ hơn nữa cho cộng đồng quốc tế dựa trên năng lực sản xuất của mình”.
Có ai ngờ rằng, một quốc đảo nhỏ bé lại chống dịch thành công sớm nhất thế giới, và hào phóng sản xuất khẩu trang hỗ trợ các nước thiếu hụt vật tư y tế?
Có ai ngờ rằng, một dân tộc vốn bị lép vế và kìm kẹp trong nhiều năm bởi Trung Quốc lại có thể tận hưởng những giá trị tự do, hạnh phúc và thịnh vượng?
Có ai ngờ rằng, một nữ Tổng thống lại có thể tạo nên những kết quả xuất sắc cho nền dân chủ Đài Loan như bà Thái Anh Văn?
Người dân Đài Loan đã chứng minh quyết định của mình là sáng suốt khi để bà Thái Anh Văn giữ chức Tổng thống trong hai nhiệm kỳ. Một người phụ nữ giản dị nhưng đầy khí phách, có thể khiến nguyên thủ quốc gia các nước lớn phải… nghiêng mình kính nể.
Sức hút của bà đến từ đâu?
Tổng thống Thái Anh Văn – một người phụ nữ giản dị nhưng đầy khí phách, có thể khiến các nguyên thủ quốc gia các nước lớn phải… nghiêng mình kính nể. (Ảnh: Getty)
Ý thức kỷ luật ngay từ khi còn bé
Bà Thái Anh Văn sinh ngày 31/8/1956 tại huyện Bình Đông, Đài Loan. Bà là con út trong một gia đình có tới 11 anh chị em. Công việc kinh doanh của gia đình bà thuận lợi nhờ xưởng sửa chữa ô tô của người cha, nhưng ông lại chỉ cho con đi học ở trường công, với mục đích giúp con gái mở rộng các mối quan hệ xã hội.
Trong một bài phỏng vấn tại Đài Loan năm 2015, bà từng chia sẻ về cuộc sống gia đình thuở nhỏ: “Cha tôi kỳ vọng nhiều ở tất cả các con. Tuy nhiên ông thường rất thất vọng mỗi khi tôi không đạt điểm cao nhất ở mọi bài thi. Ông đối xử với tôi không giống như với các anh chị”. Vì vậy, bà luôn độc lập, tự chủ và kỷ luật trong mọi khía cạnh của cuộc sống.
Hỗ trợ doanh nghiệp nhỏ của gia đình, cộng thêm phương pháp giáo dục nghiêm khắc của cha, bà Thái đã trui rèn nên những đức tính: chuyên nghiệp, năng động, bền bỉ và chăm chỉ.
Năm 1978, bà Thái tốt nghiệp khoa Luật của Đại học Quốc lập Đài Loan, rồi tiếp tục theo học tại Đại học Cornell, New York để lấy bằng thạc sĩ Luật năm 1980; sau đó bà hoàn thành chương trình Tiến sĩ Luật tại Trường Kinh tế London năm 1984. Nền tảng học luật mang đến cho bà một tư duy sắc sảo, mạch lạc và nhạy bén.

Nền tảng học luật mang đến cho bà Thái Anh Văn một tư duy sắc sảo, mạch lạc và nhạy bén. (Ảnh: Getty)
Trở về Đài Loan, bà tham gia công tác giảng dạy tại các trường đại học trong một thời gian dài. Sự nghiệp chính trị của bà mới chỉ bắt đầu hơn 15 năm trước, thời điểm bà được chỉ định làm Chủ tịch Hội đồng các vấn đề Đại lục.
Là người sống nội tâm, bà chưa bao giờ thích trở thành tâm điểm của sự chú ý. Bà cũng không nghĩ rằng mình sẽ chính thức tham gia chính trường ở tuổi 43. Nhưng kỳ tích đã xảy đến với người phụ nữ này. Năm 2016, Bà Thái Anh Văn, Chủ tịch Đảng Dân tiến, đã trở thành tổng thống nữ đầu tiên của Đài Loan. Tiếp tục, vào tháng 1/2020, sau vô vàn khó khăn trước mối đe dọa của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), bà tái đắc cử và giành trọn niềm tin yêu của người dân quốc đảo.
Một tổng thống giản dị
Mặc dù là Tổng Thống Đài Loan, nhưng bà Thái Anh Văn lại vô cùng gần gũi. Bà sống một mình trong một căn hộ giản dị và hiếm khi chia sẻ về cuộc sống riêng tư. Bầu bạn với bà chỉ có 2 chú mèo: Xiang Xiang và Ah Tsai.
Michael Cole, một nhà nghiên cứu sống tại Đài Loan từng tiếp xúc với bà Thái Anh Văn chia sẻ: “Bà ấy rất thích ngồi nhâm nhi một ly rượu vang đỏ, đọc sách và chơi cùng những chú mèo”. Thậm chí bà còn cho biết mình vẫn đi một đôi giày trong suốt 16 năm qua (Financial Times).
https://www.youtube.com/watch?v=sCF7Om-urPc&feature=emb_logo
Trái ngược với sự trịch thượng, quyền thế thường thấy của một lãnh đạo cấp cao, bà toát lên một vẻ dịu dàng, thân thiện, phúc hậu; bà dễ dàng chiếm được thiện cảm của người xung quanh. Người ta thấy bà điềm nhiên ăn mì gói, hay không ngại vất vả cùng hàng triệu người Đài Loan tập trung ở quảng trường cầu nguyện cho Hồng Kông vào đêm các sinh viên biểu tình “thất thủ” trước hắc cảnh. Hình ảnh bà chiếu trên màn hình lớn, và tất cả cùng hô vang: “STAND_WITH_HongKong!! PRAY_FOR_HongKong!!” (Đồng hành cùng Hồng Kông, cầu nguyện cho Hồng Kông). Biển người thành tâm hát bài Quang Phục Hương Cảng, rất nhiều người đã khóc ngày hôm đó. Ở bà luôn có sự chân thành, trí thông minh và lòng kiên định.
Ông Rupert Hanmond-Chambers, Chủ tịch Hội đồng doanh nghiệp Mỹ-Đài Loan, nhận xét: Bà Thái không chùn bước trước những quyết định khó khăn. “Tôi coi bà là một người có phong thái của doanh nhân. Nhưng bà Thái lại có một khiếu hài hước và trí thông minh tuyệt vời”.
Bà từng tự mô tả mình là một “nhân vật chính trị không điển hình” vì không có tham vọng và khát khao quyền lực của một chính trị gia. Bà luôn sẵn sàng tâm lý để nhận trách nhiệm cho các sai sót về chính sách hay thất bại trong bầu cử. Tuy vậy, bà lại có một tinh thần thép.
 

Trái ngược với sự trịch thượng, quyền thế thường thấy của một lãnh đạo cấp cao. Ở bà toát lên một sự thân thiện, phúc hậu; bà dễ dàng chiếm được thiện cảm của người xung quanh. (Ảnh: Getty)
Một ‘Nữ Trung Anh Kiệt’ của Đài Loan
Khi nói về nữ lãnh đạo Đài Loan, nhiều người gọi bà là “Người đàn bà thép”, thậm chí có ý kiến so sánh bà với Võ Tắc Thiên về khả năng trị quốc.
Nhưng bà nhận mình có nhiều điểm chung với Thủ tướng Đức Angela Merkel: “Sức mạnh của bà Angela Merkel không nằm ở uy tín của bà trước đám đông. Chính quyết tâm và ý chí của bà mới là cái chúng ta cần để điều hành một quốc gia hiện đại”.
Khi nhậm chức năm 2016, mối quan tâm đầu tiên của bà Thái là vực dậy nền kinh tế yếu kém và thiết lập bản sắc riêng biệt của Đài Loan so với Đại lục. Trong một bài phát biểu tại Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược và Quốc tế ở Washington, D.C, bà Thái chạm tới trái tim của bao người Đài Loan khi trả lời câu hỏi liệu họ đã sẵn sàng cho một tổng thống nữ hay chưa.
“Dĩ nhiên, một số người Đài Loan vẫn mang tư tưởng truyền thống và cảm thấy do dự khi xem xét một người phụ nữ làm tổng thống. Nhưng với thế hệ trẻ, tôi nghĩ họ nhìn chung háo hức về ý tưởng có một người phụ nữ làm lãnh đạo. Họ nghĩ rằng nó khá hợp thời”, theo CNN.


Mặc dù được nhiều người ví bà như một ‘Võ Tắc Thiên’ của Đài Loan, tuy nhiên Tổng thống Thái Anh Văn lại thấy mình có nhiều điểm chung với bà Angela Merkel. (Ảnh: Getty)
Ngày 12/7/2019, Bà Thái Anh Văn tiếp tục gây ấn tượng mạnh trên chính trường quốc tế bằng một bài diễn thuyết xuất sắc tại Đại học Columbia, Mỹ. Đó là một thông điệp khẳng định chủ quyền của Đài Loan trước Trung Quốc, một bước đi đầy chiến lược của bà để chuẩn bị cho cuộc bầu cử vào tháng 1/2020. Không làm công chúng thất vọng, bà xứng đáng là Tổng thống trong nhiệm kỳ tiếp theo.
“Câu chuyện về ‘sự thay đổi’ chính là điều tôi muốn nói hôm nay. Đó là câu chuyện Đài Loan. Đó là câu chuyện về một hành trình của hòn đảo không xa Trung Hoa lục địa đã tìm ra cho mình con đường dân chủ hoá và đã nêu tấm gương cho thế giới về bước đi lên tới nền dân chủ.
Trong thời kỳ đầu của sự quá độ về mặt chính trị, người ta bảo có dân chủ nào tồn tại được dưới cái bóng của Trung Quốc? Vậy mà Đài Loan hôm nay là biểu hiện của một xã hội dân chủ rộng rãi và hệ thống chính trị vững mạnh.
Người ta còn bảo hòn đảo tài nguyên hạn hẹp với số dân có 23 triệu người thì làm được trò trống gì trong nền kinh tế toàn cầu. Vậy mà nay chúng tôi đã trở thành đối tác kinh tế đứng thứ 11 trong số các đối tác lớn nhất của Hoa Kỳ”.
“Cũng như nước Mỹ, con đường tiến lên dân chủ của chúng tôi thật gian nan, cũng có máu đổ, cũng thật khó nhọc với bao mồ hôi và nước mắt của tiền nhân…”.
Đài Loan chỉ là hòn đảo nhỏ bé, ít tài nguyên với vỏn vẹn 23 triệu dân, nhưng chúng tôi đã trở thành đối tác kinh tế đứng thứ 11 trong số các đối tác lớn nhất của Hoa Kỳ. (Ảnh: Getty)
Và điều kiện tiên quyết để có được dân chủ, theo bà, là cuộc chiến bền bỉ với chế độ độc tài, mà điển hình là ĐCSTQ: Kinh nghiệm của Hồng Kông với cái gọi là “một quốc gia, hai chế độ” là bài học cho thế giới thấy rõ hơn bao giờ hết rằng độc tài không thể nào cùng tồn tại với dân chủ. Khi có dịp là thể chế độc tài sẽ bóp chết dân chủ, chỉ cần một tia sáng yếu ớt hé lên ánh dân chủ thôi thì cũng đã bị dập cho phải tắt.
“Mỗi ngày Đài Loan chọn cho mình tự do ngôn luận, quyền cho con người và nền pháp trị là mỗi ngày chúng tôi trôi ra xa hơn khỏi cái vòng ảnh hưởng của độc tài toàn trị. Câu chuyện của chúng tôi, sự tồn tại của chúng tôi chính là điều đánh thức thế giới rằng dân chủ là tài sản quý báu nhất của chúng ta. Chúng ta phải bảo vệ dân chủ bằng mọi giá”.
Bà không bao giờ thỏa hiệp đánh đổi giá trị của dân chủ lấy lợi ích kinh tế. Đài Loan quyết tâm cải cách kinh tế, xây dựng trật tự thương mại trong khu vực vùng Nam Á và Đông Nam Á, và hợp tác bình đẳng-công bằng với các đồng minh, bất chấp ĐCSTQ dùng mọi thủ đoạn cướp giật đồng minh (như Solomon, Burkina Faso, Cộng hòa Dominica, Sao Tome và Principe, Panama và El Salvador) nhằm cô lập Đài Loan.
“Nhưng khi nào tôi còn ở cương vị Tổng thống, thì Đài Loan sẽ còn tiếp tục chứng minh cho thế giới thấy rằng dân chủ và tăng trưởng kinh tế không chỉ có lợi cả hai mặt và là hai vấn đề thực sự gắn chặt với nhau. Nền kinh tế của chúng tôi đã từng rơi vào tình trạng bị lệ thuộc vào thị trường Trung Quốc làm cho sự chủ động của chúng tôi bị giới hạn trong các vấn đề song phương. Trung Quốc đã triệt để khai thác sự lệ thuộc này, lấy đó làm phương tiện xâm nhập xã hội chúng tôi, nhằm tạo cơ sở làm con bài để mặc cả đòi chúng tôi phải lấy nền dân chủ của mình ra để đánh đổi. Nhưng Đài Loan đã quyết tâm theo đuổi con đường khác để phát triển kinh tế. Nền dân chủ sẽ ý nghĩa gì nếu để mất đi mảnh đất gieo mầm cho sự sáng tạo và nuôi dưỡng ý tưởng mới được trở thành hiện thực?”.

Nền kinh tế của Đài Loan đã từng rơi vào tình trạng bị lệ thuộc vào thị trường Trung Quốc, nhưng nền dân chủ sẽ ý nghĩa gì nếu mất đi mảnh đất gieo mầm cho sự sáng tạo và nuôi dưỡng ý tưởng?” (Ảnh: Getty)
“Ngày xưa, dân chủ là một cuộc chiến của các giá trị đối lập. Ngày nay, dân chủ là một cuộc đối thoại của những giá trị khác biệt”.
“Tất cả mọi thứ đều có thể thương lượng chỉ trừ 2 điều: sự tự do và tương lai của chúng tôi”.
– Tổng thống Thái Anh Văn –

Sự kiện tổng thống Thái Anh Văn tái đắc cử năm 2020 là một cái tát cho Bắc Kinh. Trước đó, Bắc Kinh đã gây sức ép, bóp nghẹt Đài Loan về ngoại giao và kinh tế, tuyên truyền dữ dội trong thời gian vận động tranh cử ở Đài Loan. Có điều là ĐCSTQ đã quên mất ngọn lửa dân chủ mà người Đài Loan nuôi dưỡng, nhất là khi họ thấy rõ sự thất bại của mô hình “một quốc gia, hai chế độ” ở Hồng Kông. Giấc mộng Trung Hoa đã vỡ tan. Và gần đây, Trung Quốc lại rất tức giận khi Đài Loan cung ứng khẩu trang cho thế giới, thậm chí còn “nóng mặt” hơn khi Hoa Kỳ từ bỏ chính sách “một Trung Quốc” đã được thực hiện từ nhiều thập kỷ; và công nhận Đài Loan. Chưa hết, Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) là một tổ chức thân ĐCSTQ, đã 2 lần từ chối cho phép Đài Loan gia nhập; nhưng, mặc kệ WHO, Đài Loan vẫn thể hiện là một hình mẫu chống dịch viêm phổi Vũ Hán hiệu quả cho cả thế giới noi theo.
“Tại thời khắc này, người dân trên toàn thế giới đang chiến đấu với bệnh dịch. Chúng tôi tin rằng, một chế độ càng dân chủ càng minh bạch sẽ càng đem đến cho người dân niềm tin chiến thắng bệnh dịch. Một xã hội có tự do ngôn luận mới có kháng thể tự nhiên, mới có sức miễn dịch tập thể trước những thông tin giả dối”.
– Tổng thống Thái Anh Văn –
“Một xã hội có tự do ngôn luận mới có kháng thể tự nhiên, mới có sức miễn dịch tập thể trước những thông tin giả dối” – Bà Thái Anh Văn. (Ảnh: Getty)
Nỗ lực kiên trì vượt qua mọi trở lực, Đài Loan đã có kết quả xứng đáng. Các giá trị dân chủ họ dày công đeo đuổi đã trao cho họ tiếng nói trên cộng đồng quốc tế. Con “virus độc tài ĐCSTQ” không xâm nhập được vào Đài Loan, đất nước này từ lâu đã xây được một tấm khiên vững chắc.
Nếu không có ý chí tự lực, tự cường của bà Thái Anh Văn, có lẽ người dân Đài Loan không thể “tắm mình trong ánh nắng dân chủ” như ngày hôm nay.
Quả thực, bà Thái Anh Văn có khả năng thu phục lòng người dù bà không hoạt ngôn như phần đông những chính trị gia khác. Thay vào đó, bà sở hữu trí tuệ, lòng ngay thẳng và khả năng kiên trì.
Bà Thái luôn thể hiện mình là một nhà tư tưởng, một người đàm phán xuất sắc. Hình ảnh này trái ngược hẳn với các lãnh đạo thông thường trong Đảng Dân tiến, vốn luôn quyết liệt có phần quá mức. Bà chắc chắn là người từng trải hơn những lãnh đạo khác trong Đảng của mình.
Bà Thái Anh Văn có khả năng thu phục lòng người dù bà không hoạt ngôn như phần đông những chính trị gia khác. Thay vào đó, bà sở hữu trí tuệ, lòng ngay thẳng và khả năng kiên trì. (Ảnh: Getty)
Yo Su-ling, người ủng hộ Đảng Dân tiến (DPP), tin rằng bà Thái Anh Văn đã trưởng thành thông qua những lần vấp ngã. Doanh nhân này nhận định: “Tất cả những người khác chỉ nói nhưng bà Thái luôn suy nghĩ kỹ trước khi nói. Chúng tôi biết rằng việc độc lập hoàn toàn khỏi Trung Quốc là điều không tưởng vì vậy người dân Đài Loan cần những người như bà Thái, một nhà đàm phán tốt để giành được nhiều lợi thế nhất cho Đài Bắc”.
Với bà Thái Anh Văn, quyền được tự do ngôn luận, được tư duy, được thoải mái trong mảnh đất mình sinh sống là các giá trị cơ bản của con người. Chỉ khi có được tự do, người ta mới có thể sáng tạo và cống hiến cho một tương lai tốt đẹp hơn. Như Herbert Hoover đã từng nói: “Tự do là cánh cửa mở ra đón ánh sáng của tinh thần nhân văn và nhân phẩm của con người”.
Người dân Đài Loan đã lựa chọn đúng. Họ đã có một vị Tổng thống tuyệt vời!

Thứ Năm, 21 tháng 5, 2020

Thứ Ba, 19 tháng 5, 2020

TIẾNG VIỆT TRONG SÁNG


TIẾNG VIỆT TRONG SÁNG
Đào văn Bình

 
Tiếng Việt trong sáng bao gồm nhiều yếu tố như:
-Không lai căng tức không chen tiếng Tây, tiếng Mỹ vào.
-Không tối nghĩa.
-Không gây hiểu lầm.
-Giản dị. (không cầu kỳ, rắc rối)
-Lịch sự, thanh tao.
Trong khi chúng ta chưa có viện hàn lâm, tạm thời dựa vào các tiêu chuẩn này, chúng ta thử “chẩn bệnh” một loại tiếng Việt mới đang được sử dụng tràn lan ở trong nước và hải ngoại. Loại tiếng Việt mới này chen tiếng Mỹ, sáng chế những danh từ kỳ quặc, khó hiểu mang tính khoe khoang, làm dáng.
1) Nội y: Tại sao lại phải dùng chữ khó vậy? Đây chỉ là thứ quần áo lót /đồ lót của đàn ông hay đàn bà.
2) Triều cường: “Triều cường làm ngập đường phố Hà Nội.” Tại sao không dùng chữ nhẹ nhàng và dễ hiểu hơn “ Nước dâng cao làm ngập đường phố Hà Nội.”
3) Các thiết bị siêu trường siêu trọngCác thiết bị nặng và dài. Các thiết bị quá nặng và quá dài.
4) Xe container: Xe vận tải hạng nặng, xe tải hạng nặng.
5) Các container: Các kiện hàng, thùng hàng
6) Bunker/Boong-ke: Hầm trú ẩn.
7) Blog: Trang tin chuyên đề/ trang chuyên đề. Blogger: Người viết trang chuyên đề.
8) Audio-visual: Âm thanh & hình ảnh/ phần âm thanh & hình ảnh.
9) Bình ắcquy: Bình điện. Sạc (Charge): Tiếp điện, nạp điện.
10) Trái cherry to, đỏ mọng…Xin nhắc khéo báo phapluattp.vn rằng cherry là trái anh đào.
11) Mát-xa (Massage): Đấm bóp, nghề đấm bóp.
12) Ảnh nude: Ảnh khỏa thân, lõa thể.
13) Hot girls: Gái ăn mặc hở hang, khiêu dâm.
14) Ăn mặc hot: Ăn mặc hở hang, khiêu dâm.
15) Ảnh hot: Ảnh có cảnh khiêu dâm hoặc gái ăn mặc hở hang, khiêu dâm.
16) Bản nhạc ấy hot lắm: Bản nhạc đang được ưa chuộng.
17) Thị trường đang hot:Thị trường bán rất chạy (trái với ế ẩm)
18) Top ten: Mười…đứng đầu - Mười hạng đầu.
19) Email: Điện thư.
20) Logo: Huy hiệu.
21) Mít-tinh: Cuộc biểu tình, buổi tập họp.
22) Tiêm vaccine: Chích ngừa, chủng ngừa.
23) Logic: Thuận lý, hợp lý, lý đương nhiên (không cần tranh biện).
24) Clip: đoạn băng, đoạn thu hình ngắn. Mỹ định nghĩa clip: “A short part of a movie or television program…”
25) Một số danh từ quân sự: Nên sử dụng danh từ có sẵn trong ngôn ngữ Việt vừa mạnh vừa sắc gọn: Ví dụ: Tàu pháo = Pháo hạm; Tàu tuần dương= Tuần dương hạm; Tàu hộ tống= Hộ tống Hạm; Tàu khu trục = Khu trục hạm & Trục lôi hạm; Tàu khinh tốc= Khinh tốc hạm; Tàu vận tải= Quân vận hạm; Cảng quân sự= Quân cảng. Ví dụ: Quân Cảng Cam Ranh để phân biệt với Thương Cảng Cam Ranh; Đội tàu = Hạm Đội. Ví dụ: Hạm Đội Phú Quốc, Hạm Đội 7 v.v..
26) Bắt khẩn cấp: “Cảnh sát bắt khẩn cấp…” nghe nó kỳ làm sao ấy. Tại sao không dùng “Cảnh sát đã bắt ngay, bắt gấp nghi phạm…” hoặc “Tòa ra lệnh tức tốc bắt ngay can phạm
27) Đóng mới: Đóng tàu là đóng tàu mới rồi, chẳng ai đóng tàu cũ cả cho nên thêm chữ ”mới” là thừa.
28) Cà- phê đểu: Đây là loại “cà-phê giả” nhưng cách dùng chữ của tác giả khiến người đọc hơi khó chịu. Xin nhớ cho có nhiều cách để diễn tả cùng một sự kiện, cách thì thanh tao, cách thì thô tục. Khi một đất nước tiến lên thì mọi thứ cũng phải tiến lên kể cả ngôn ngữ. Ngày nay hình như trên thế giới người ta dần dần loại bỏ những ngôn từ nghe có vẻ kỳ thị, xúc phạm, khinh rẻ hoặc gây ấn tượng bạo động. Chẳng hạn chữ nigger (mọi đen) ở Mỹ không ai dám nói nữa vì nó dùng để hạ thấp người Da Đen. Con người không thể ăn mặc thời trang, đi xe lộng lẫy, ở biệt thự, son phấn đầy người mà lại nói năng thô bỉ. Ngôn ngữ của một dân tộc có “văn hiến” thì mỗi ngày phải mỗi đẹp hơn và thanh tao hơn. Cho nên theo tôi một số ngôn từ sau đây như: đồ đểu, đồ con đĩ, đồ thất học, đồ hèn, đồ ngu, thằng mọi, đồ mất dạy, tiên sư cha mày v.v.. cũng cần phải loại bỏ trong ngôn ngữ Việt Nam.
29) Hoành tráng: Ngày nay ở Việt Nam cái gì cũng “hoành tráng” làm cho một số tính từ diễn tả vẻ đẹp lần hồi trở nên bị “tuyệt chủng”chẳng hạn như: Một ngôi nhà bề thế, một phòng hội khang trang, một khu chợ ngăn nắp, một kiến trúc trang nhã, một lâu đài tráng lệ, một cuộc diễn binh hùng tráng, một cung điện nguy nga, một ngọn núi hùng vĩ, một ngôi chùa cổ kính v.v…Nếu tất cả những tính từ trên được thay bằng hai chữ “hoành tráng” thì tiếng Việt sẽ ra sao?
30) Rất đẳng cấp: Cầu thủ đó rất đẳng cấp, bộ quần áo rất đẳng cấp, chiếc xe thuộc loại đẳng cấp…Bộ kho tàng ngôn ngữ Việt không còn chữ nào để thay cho hai chữ “đẳng cấp” nữa sao? Tại sao không nói: Cầu thủ nhà nghề, cầu thủ quốc tế, cầu thủ đắt giá; bộ quần áo đắt tiền; xe thuộc loại sang v.v.. Ngoài ra tự thân hai chữ “đẳng cấp” chỉ có nghĩa là “thứ bậc” như “đẳng cấp thấp”, “đẳng cấp cao” chứ nó không có nghĩa là cao, giỏi, sang. Từ Điển Việt Nam do nhà xuất bản Văn Hóa Thông Tin ấn hành năm 2000 nơi trang 291 định nghĩa: đẳng cấp là thứ, bậc, hạng trong xã hội như đẳng cấp xã hội.
31) Phỏng vấn trực tuyến: Chữ tuyến nghe có vẻ hình học. Nào là trung tuyến, tiếp tuyến v.v…Tại sao không dùng “phỏng vấn trực tiếp” hoặc “giải đáp trực tiếp” tức không qua trung gian nào mà trực tiếp trên truyền hình hoặc họp báo chứ không chờ tới ngày mai hoặc trả lời bằng thư.
32) Văn hóa ẩm thực: Văn hóa bao gồm nhiều lãnh vực như: cách ăn uống, y phục, nói năng, lễ nghi, chữ viết, giao tiếp, cư xử v.v…Nếu nói văn hóa ẩm thực thì chẳng lẽ lại có thêm văn hóa lễ hội, văn hoá y phục nữa sao? Vậy nói “văn hóa ẩm thực” là không đúng. Đó chỉ là các món ăn và cách ăn uống mà thôi. Khi chúng ta du lịch Hòa Bình chẳng hạn, ngoài việc ngắm phong cảnh, dĩ nhiên chúng ta còn muốn thưởng thức các món ngon, lạ, độc đáo của đồng bào Mường và chỉ có thế. Nếu nói, “Chúng ta khám phá văn hóa ẩm thực của đồng bào Mường” nghe có vẻ “ghê gớm” quá.
33) Giải phóng mặt bằng: Nên thay bằng “giải tỏa mặt bằng” cho nó nhẹ nhàng. Chính phủ có thể giải tỏa một khu ổ chuột để chỉnh trang đô thị nhưng nếu nói “ Giải phóng một khu ổ chuột” có thể gây hiểu lầm là cứu dân ở đây ra khỏi cuộc đời lầm than như “giải phóng nô lệ” chẳng hạn.
34) Cảng biển: Nghe rất lạ tai. Tại sao không dùng “hải cảng”? Còn “cảng bay” tại sao không dùng “phi cảng”? Trong nước hiện có “Cảng Hàng Không Quốc Tế Đà Nẵng”. Rút gọn hơn chúng ta có thể dùng “Phi Cảng Quốc Tế Đà Nẵng”.
35) Báo vietnamnet.vn: “Những ‘bí mật’ trong hầm đường bộ Hải Vân” Sao dùng chữ “khó” quá vậy? Xin đơn giản thành “Những ‘bí mật’ trong đường hầm Đèo Hải Vân.” giống như “đường hầm Thủ Thiêm”. Nếu chúng ta viết “hầm đường bộ Thủ Thiêm” thì độc giả sẽ nghĩ sao?
36) Cũng báo vietnamnet.vn: “Hội chứng hot girl nude giữa thiên nhiên”. Thực ra tác giả muốn đưa tin: Có một “bệnh dịch” hoặc “thói bắt chước” tạp chí dâm ô Mỹ chụp hình cởi truồng ngoài trời (để nổi tiếng) nhưng lại dùng một đoạn văn thật kỳ lạ.
37) Báo phunutaday.vn: “Thành phố….vừa điều chuyển hai công chức không ’vừa lòng’ dân”. Chữ “điều chuyển” nghe chưa quen, nên nói là “thuyên chuyển”. Nếu trong quân đội thì nói là “thuyên chuyển tới một đơn vị khác”. Còn hai chữ “điều động” thì có nghĩa là điều động binh lực, nhân lực, điều động một lực lượng an ninh v.v..
38) “Bố nghiện ma túy giết con 10 tháng tuổi”: Chữ tuổi ở đây là thừa mà chỉ cần viết “Bố nghiện ma túy giết con mới 10 tháng” thì ai cũng hiểu.
39) “Người cao tuổi được mua vé xe buýt trợ giá”. Nên viết “Người cao tuổi được giảm vé xe buýt”. Viết báo cốt ở nhẹ nhàng, giản dị, dễ hiểu.
40) Báo giaoduc.net.vn có tựa đề: “Bé sơ sinh hai đầu ở Sóc Trăng đã tử vong”. Chữ “tử vong” có nghĩa là chết. Còn “thương vong” có nghĩa là vừa chết vừa bị thương. Vậy tại sao không dùng hai chữ “đã chết” cho nó nhẹ nhàng hơn?
41) Cận cảnh (close-up) là ảnh chụp gần, kề sát mặt. Nếu không phải là ảnh chụp gần mà chỉ là khoảng cách bình thường thì không được dùng hai chữ “cận cảnh”.
42) Chùm ảnh: Chữ “chùm” làm chúng ta liên tưởng tới chùm nho, chùm nhãn, dính chùm v.v…Vậy thì nên dùng chữ “một loạt hình ảnh”, “một số hình ảnh”. Ví dụ: Một số hình ảnh về đại hội…
43) Tiền boa: Nói đầy đủ là “pour-boire” theo cách lịch sự của người Pháp coi đó chỉ là chút “tiền trà nước”. Vậy thì nên dùng tiền trà nước thay vì “tiền boa” vì ông Tây đã rời Việt Nam lâu lắm rồi.
44) Minh họa (Illustrated): Là hình vẽ của họa sĩ để diễn tả, trình bày một cuốn sách, một câu truyện. Nếu ngoài bìa cuốn sách ghi “Illustrated by” có nghĩa là “Vẽ bởi họa sĩ”. Nếu ghi “ photography by”có nghĩa “Hình ảnh của”. Ví dụ, trong một bài viết nói về Khu Trục Hạm Lý Thái Tổ mà chúng ta không có tấm hình của chiếc này và thay thế bằng tấm hình của chiếc khu trục hạm khác thì chúng ta không được ghi “Hình minh họa” mà chỉ cần ghi chú ở dưới tấm hình “Đây là hình ảnh khu trục hạm ABC một loại tương tự” thì độc giả hiểu ngay. Ngày nay câu “hình minh họa” được dùng tràn lan ở trong nước để phụ chú dưới tấm hình…như thế là hoàn toàn sai. Xin nhớ cho minh họa có nghĩa là vẽ ra, diễn tả bằng tranh chứ không phải bức hình thật hoặc bức hình thay thế. Nếu không biết thì cứ mở sach vở, báo chí Nhật, Mỹ, Nga… ra mà học thì biết ngay.
45) Trồng cây xanh: Trồng cây là đủ rồi bởi vì cây nào lá chẳng xanh? Nói thêm “xanh” là thừa. Nói “trồng cây xanh” chẳng khác nào nói “Trồng gấc đỏ”. Xin thưa gấc nào mà chẳng đỏ? Chúng ta thường nói “Đỏ như gấc”. Tuy nhiên cũng phải để ý là có khá nhiều loại cây lá không xanh mà nâu hoặc nâu đậm. Nếu “trồng cây xanh” thì chẳng lẽ không trồng các loại này sao? Ngày xưa các cụ đã chế giễu cách dùng văn thừa thãi và trùng lập qua hai câu thơ:
Nửa đêm giờ tý canh ba,
Vợ tôi con gái đàn bà nữ nhi.
46) Báo Tuổi Trẻ đi một tiêu đề như sau “Cầu thủ bóng đá VN luôn luôn thua thiệt cầu thủ ngoại khi tranh chấp bóng tay đôi do hạn chế về thể lực và thể hình.” Câu văn này nặng nề giống như dịch lại từ một đoạn văn từ báo Hồng Kông, Đài Loan. Người ta nói “tranh bóng” chứ không nói “tranh chấp bóng”. Chữ “ tranh chấp” nên dành cho tranh chấp quyền lực, tranh chấp lãnh thổ. Ngoài ra các chữ “thể lực và thể hình” nghe “đao to búa lớn quá” không thích hợp trong lãnh vực thể thao. Chúng ta có hai chữ “sức vóc” vừa giản dị vừa dễ hiểu tại sao không dùng? Xin thưa “sức” là sức khỏe, “vóc” là sự cao lớn, tầm vóc. Nếu thay bằng hai chữ này, bỏ bớt những chữ thừa thì câu văn sẽ gọn nhẹ, từ 27 chỉ còn 19 chữ “Cầu thủ Việt Nam khi tranh bóng luôn luôn lép vế/thua cầu thủ nước ngoài do sức vóc kém.
47) Báo giaoduc.net.vn: “Cô gái xinh đẹp hát ca trù làm xiêu lòng người nghe.” Ông phóng viên nào đó dùng chữ “xiêu lòng” không đúng. Xiêu lòng có nghĩa là mới đầu không bằng lòng, sau thuyết phục, nói mãi thì “xiêu lòng” tức thuận theo. Tôi cũng đã xem đoạn băng này. Thực ra trong cuộc thi hát, cô thí sinh này còn trẻ, xinh xắn, mới 18 tuổi, mà hát được ca trù (cũng tàm tạm) cho nên chinh phục được hoặc tạo thiện cảm nơi khán giả chứ không phải làm “xiêu lòng” khán giả.
48) Đắng lòng trước cảnh…: Từ trước đến giờ chưa có sách vở nào viết “đắng lòng” cả mà chỉ thấy viết “Đau lòng trước cảnh…” Xin quý ông/bà làm ơn coi lại hai từ này. Bà Huyện Thanh Quan viết “Nhớ nước đau lòng con cuốc cuốc”,
 chứ bà không viết “Nhớ nước đắng lòng con cuốc cuốc”.
49) Báo giaoduc.net.vn: “Chi phí dao động từ 30.000 USD đến 60.000 một năm”. Chữ ‘dao động” ở đây thừa. Chỉ cần viết “Chi phí khoảng từ 30,000 USD đến 60,000 USD một năm” là người ta hiểu rồi.
50) Cũng lại giaoduc.net.vn: “NoithatVP đang thanh lý các sản phẩm tủ xuất khẩu sang thị trường Nhật Bản.” Trời ơi! Các sản phẩm tủ là gì? Tại sao không viết, “các loại tủ” cho ngắn gọn và dễ hiểu? Ngoài ra chữ “thanh lý” làm người đọc liên tưởng tới sự “thanh lý môn hộ” tức truy lùng, giết những kẻ phản nghịch trong các môn phái (cũng giống như “thanh trừng” vậy). Do đó chúng ta nên thay thế bằng các chữ giản dị hơn như “giải quyết” hoặc”bán hết” hoặc “tống hết”. Nếu thế thì câu văn sẽ tạm gọn nhẹ như sau: “NoithatVP đang muốn bán/giải quyết hết tất cả các loại tủ xuất cảng sang Nhật Bản.”
51) Báo phunutoday.vn: Trong tiết trời lạnh giá, boots cao cổ có lẽ là lựa chọn hàng đầu.” Chẳng lẽ tiếng Việt không có chữ nào để dịch chữ boots sao? Xin thưa đó là “giầy cao cổ” hoặc “giầy ống”. Thật lạ lùng! Bao kẻ sống xa quê hương mấy chục năm trời mà vẫn tha thiết với tiếng Việt tinh ròng, trong khi kẻ ở trong nước tiếng Anh tiếng Pháp chẳng bao nhiêu, lại tập viết lối văn hổ lốn chen tiếng Tây tiếng Mỹ vào.
52) Báo vnEpress.net: Có một tựa đề “Gu đàn ông của phụ nữ qua từng độ tuổi.” Xin thưa “gu” (gout) có nghĩa là “sở thích”. Ý của tác giả muốn nói“Sở thích của phụ nữ về đàn ông tùy tuổi tác.” nhưng lại diễn tả bằng một câu văn thật trúc trắc. Rồi Thời Báo Kinh Tế Saigon Online “Chương trình truyền hình càng lắm scandal thì rating tăng vọt.” Thật lai căng hết chỗ nói! Giống hệt như trẻ con nói tiếng Việt ở Mỹ.
53) Báo Vietnamnet.vn: “Việt Nam trong cuộc chơi quyền lực Mỹ-Trung. Cuộc chơi quyền lực chính là cuộc đọ sức. Tại sao không dùng hai chữ ấy cho giản dị và sáng sủa hơn?
54) Trang BBC tiếng Việt ngày 1/1/2013: “Ít nhất 60 người đã bị dẫm đạp chết…” Ý tác giả muốn nói “ Ít nhất 60 người dẫm đạp lên nhau mà chết..” nhưng lại dùng một câu văn khiến độc giả có thể hiểu 60 người này bị voi hoặc trâu bò dẫm đạp lên mà chết! Xin nhớ cho khi dùng chữ “bị” tức thể thụ động thì phải nói bị cái gì” như : bị voi giày, bị xe cán, bị trâu bò húc chết v.v.. Chính mình làm thì không dùng chữ “bị”.
55) Trang VOA tiếng Việt : “Hàng ngàn fan ở Đài Loan đã đến xem buổi ca nhạc..” ; “trang web xã hội”; “vi rút trong bao tử”; “không chịu gia hạn visa”; “một chương trình doping chuyên nghiệp”…và còn rất nhiều nữa. Xin thưa fan là người hâm mộ, vi rút  siêu vi trùng, visa  nhập cảnh, doping là dùng thuốc kích thích. Trang báo mang tên “tiếng Việt” mà thực tế lại là “tiếng Việt lai Mỹ”.
Tạm kết luận:
Viết một bài báo, một bản tin, đặt một tựa đề không phải dễ. Mình viết ra rồi cần có chủ bút/chủ biên duyệt lại. Ở Mỹ mà viết bậy, viết kém thì tiêu tan sự nghiệp, chỉ có nước tìm nghề khác kiếm ăn. Viết bậy, viết nhảm, viết thiếu đứng đắn làm giảm giá trị người viết và xúc phạm độc giả. Nói về chuyện viết văn thiếu đứng đắn tôi có một kỷ niệm thời thơ ấu lúc còn học Lớp Đệ Thất (Lớp 6) năm 1955 ở trong Nam như sau: Trong một bài luận văn mô tả một buổi đi câu tôi đã dùng hai chữ “khoái tỉ” tiếng mà bọn trẻ Miền Bắc hay dùng lúc bấy giờ có nghĩa là “sung sướng”. Chấm bài xong thầy Nguyễn Tri Tài – người Huế – gọi tôi lên nói, “Chữ khoái tỉ không được đứng đắn, con không nên dùng.” Nghe thầy nói vậy tôi “ngộ” ra ngay và cho tới ngày hôm nay, dù đã hơn nửa thế kỷ, tôi vẫn nhớ lời thầy là phải dùng chữ cẩn thận khi viết văn. Đừng tưởng lời nói hay bài viết sẽ qua đi như một cơn gió thoảng – mà nó còn “tạo nghiệp”- nghiệp lành hay nghiệp dữ – tức gây tác hại cho người khác và cho chính mình theo giáo lý nhân-quả của nhà Phật. Trong cuốn hồi ký của một nhà văn xuất bản ở hải ngọai – một ông chuyên viết truyện dài đăng trên báo hằng ngày mà Miền Nam lúc bấy giờ gọi là viết “feuilleton”. Ông thường chen vào truyện một vài chi tiết khiêu dâm, gợi dục để “câu” độc giả trẻ. Một ngày kia cô con gái về khoe với ông, “ Ba ơi! Con bạn học của con đọc tới cái đoạn…mà ba viết, nó thích quá rùng cả mình !!!” Nghe con gái nói thế ông toát mồ hôi, không ngờ những gì mình viết ra đã ảnh hưởng đến chính cô con gái cưng. Từ đó ông không bao giờ dám viết văn theo cái kiểu chen vào những chi tiết khiêu dâm nữa. Hiện nay chữ “nhí” đang được dùng tràn lan trong nước. Xin nhớ cho chữ “nhí” là tiếng lóng dùng để chỉ “nhỏ, bé” có ý diễu cợt, không đứng đắn. Nếu dùng không đúng chỗ sẽ làm tổn thương người ta. Dù là trẻ em cũng có nhân cách của trẻ em. Chẳng hạn nếu chúng ta nói “ca sĩ tí hon”, “nhạc sĩ thần đồng”, “chú tiểu nhỏ”, “con chim bé bỏng” nghe có vẻ thanh tao hơn là “ca sĩ nhí”, “nhạc sĩ nhí”, “chú tiểu nhí”, “con chim nhí”. Làm phóng sự, viết bản tin phải viết một cách trung thực, nghiêm túc, không bông đùa, châm chọc hoặc khôi hài vô ý thức. Bài viết sẽ bộc lộ tư cách và trình độ của người viết. Người xưa nói, “Văn tức là người”.
Ngôn ngữ và văn chương là tài sản vô giá do tiền nhân để lại, chúng ta phải có trách nhiệm bảo tồn và phát huy cho mỗi ngày thêm sáng đẹp. Do giao tiếp với nhiều nguồn văn hóa ngoại lai, những chữ nào có thể dịch sang Việt Ngữ thì phải cố mà dịch cho được để giữ gìn ngôn ngữ và văn chương Việt cho thuần khiết. Chen tiếng ngoại quốc vào tiếng Việt một cách bừa bãi khiến tiếng Việt trở nên lai căng, hổ lốn. Muốn thế thì phải học hỏi và nhất là phải cẩn thận và viết với tinh thần trách nhiệm. Trách nhiệm có nghĩa là hiểu được hậu quả của những gì mình viết ra. Nếu không giỏi thì cứ học theo người xưa mà viết ra, cố “sáng chế” tức viết bậy, viết nhảm. Chúng ta không nên đùa rỡn, nói mạnh hơn là phá hoại ngôn ngữ và chữ viết của dân tộc. Học tiếng nước ngoài là để giao dịch, làm ăn buôn bán và nghiên cứu những kiến thức mà sách Việt không có. Học tiếng nước ngoài không có nghĩa là để về hủy hoại tiếng mẹ đẻ hoặc thỉnh thoảng “xổ” ra vài tiếng để chứng tỏ mình văn minh hơn đời hoặc có vẻ “Mỹ” đây. Người Mỹ có bắt chước ai đâu? Họ đứng trên đôi chân của họ. Tại sao ta phải tự ti mặc cảm về ngôn ngữ của dân tộc mình? Chuyện “nói tiếng Tây ba rọi” đã xưa lắm rồi và bị mỉa mai suốt thời kỳ Thực Dân Pháp còn đô hộ nước ta. Sau hết, cũng xin nhớ cho muốn giữ gìn tiếng Việt trong sáng thì tâm hồn mình cũng phải trong sáng trước đã. Tâm hồn trong sáng là tâm hồn của một người yêu nước Việt và tiếng Việt.Khi mình nói mình yêu cha mẹ tức là phải làm sao cho cha mẹ sung sướng. Còn khi mình nói mình yêu tiếng Việt có nghĩa là mình phải làm sao cho tiếng Việt mỗi ngày mỗi trở nên sáng đẹp, thanh tao.