Thứ Sáu, 28 tháng 4, 2017

CHIỀU TÀN

CHIỀU TÀN
Minh Nhã
Dường như nắng đổ nghiêng chiều.
Dường như bóng chuyển ít nhiều phôi phai.
Còn đâu mộng mị hình hài,
Bao nhiêu son sắt trượt dài thời gian.

Đến khi chập choạng chiều tàn,
Nền đen vạn vật hòa tan đất trời.
Uy nghi, khí phách một thời
Giờ đây sót lại mảnh đời lãng quên...

Không có nhận xét nào: