Thứ Hai, 30 tháng 3, 2020

KHOẢNG CÁCH GIỮA NHỮNG BÔNG HOA

KHOẢNG CÁCH GIỮA NHỮNG BÔNG HOA
Trần Mộng Tú


Hình minh hoạ, INA FASSBENDER/AFP via Getty Images

(Gửi gia đình và các bạn tôi)
Thượng Đế gửi những con Siêu Vi tới để chúng lấp đầy những khoảng cách trống rỗng của loài người.
Siêu Vi đến giữa mọi người, rẽ ngang, rẽ dọc, len vào từng khe hở. Nó không lựa người giầu, không chê người nghèo. Màu da nào cũng được, tôn giáo nào nó không cần biết. Bằng cấp và địa vị ư, nó gạt qua một bên len vào giữa. Chẳng có sổ Thông Hành nào thoát, chẳng có bức tường cao ranh giới nào xây lên mà nó không thể vượt qua. Nó lên thuyền ra đại dương, nó vào phi cơ bay ngang bầu trời thế giới. Từ thầy tu, lãnh tụ, tài tử, thầy thuốc, khoa học gia, nhà ảo thuật, triệu phú cho tới những kẻ không nhà, nó tới với ai, người đó phải chấp nhận. Khó lòng mang nó ra khỏi nơi nó đã chiếm ngự. Nó tới, mang theo tàn phá và chết chóc.
Có phải Thượng Đế thật sự gửi nó tới để trừng phạt loài người, để phân chia loài người hay Thượng Đế gửi nó tới để lấp khoảng trống giữa con người với con người, dạy cho loài người biết thương nhau, biết chấp nhận nhau hơn, tìm đến gần nhau hơn.
Chúng ta học được điều gì giữa khoảng cách đôi bờ sinh tử này. Vẫn có người đi theo con siêu vi chui vào giữa khoảng cách trống đó để kiếm thêm tiền (phần đông là những kẻ đã có sẵn tiền). Lừa đảo vẫn sẩy ra giữa đôi bờ sinh tử.
Chúng ta học được bài học gì khi người thân của chúng ta đi vào sau cánh cửa của bệnh viện, mất hút, thăm thẳm, im lặng rồi người thân chúng ta trở về nhà trong một chiếc bình, chiếc bình tro vô giác. Chúng ta học được gì trong một đám tang giới hạn người thân tới dự (dù không giới hạn bạn hữu cũng không dám tới). Chúng ta cảm nhận được nỗi đau nào khi người thân không dám ôm nhau, không dám đứng gần nhau, không dám cầm tay nhau để vực đỡ nhau trong phút giây đau đớn nhất. Cái khoảng cách giữa người này với người kia là nỗi đau khổ tột cùng trong một đám tang. Thượng Đế đang đứng ở đâu?
Có ai nghĩ rằng Thượng Đế đang tạo ra cái khoảng cách này để cảnh tỉnh nhân loại. Ngài muốn lấp đi những khoảng trống trong đời sống của loài người bằng những cái chết của chính họ. Vì có phải chúng ta sống cạnh nhau mỗi ngày mà không nhìn thấy nhau, không quan tâm tới nhau. Mỗi người trên thế giới này hầu như chỉ sống cho cá nhân mình. Mỗi người tự tạo ra khoảng cách với người thân của mình. Cha mẹ với con cái, vợ với chồng, anh em, bạn hữu, lãnh tụ với quần thần và ngay cả những vị lãnh đạo tinh thần với tín hữu. Người nọ đã tạo ra khoảng cách với người kia. Ai cũng sống cho mình trước tiên nên đều tự tạo cho mình một khoảng cách với người cạnh mình. Cái khoảng cách này mới đầu chỉ bằng một sải tay nên đôi khi với một chút cố gắng họ vẫn có thể với được nhau nhưng càng ngày cái khoảng cách đó bị ma lực của vật chất, tiền bạc, danh tiếng, quyền lực kéo con người ta càng xa, thật xa. Khoảng cách đó mênh mông như biển, cao như núi, người ta không làm sao mà lấp được nữa.
Thượng Đế đã làm gì để con người cảnh tỉnh quay về với nhau, để lấp đi cái khoảng cách đó.
Một cuộc chiến thế giới không có tiếng súng, không thấy máu chảy trên đường phố nhưng vẫn có người chết im lặng từng ngày. Những cái chết im lặng ở một địa danh nào đó gây nên tiếng động kinh hoàng dội ra ngoài thế giới.
Người chết đây chính là cha, mẹ mình, anh mình, chị mình, em mình, con mình, người bạn thân nhất của mình. Thế mới kinh hoàng! Nó không chỉ còn là một con số nữa. Nó là cánh tay, là cái chân, máu huyết của mình. Nó đang hay đã rơi ra khỏi thân thể mình để lại một khoảng trống trong suốt quãng đời còn lại của mình.
Thượng Đế phải chăng đang nhắc nhở chúng ta hãy để thời giờ nhìn nhau, quan tâm tới nhau, với tới nhau đừng để một khoảng trống nào vì cái khoảng trống chúng ta không lấp lại sẽ có Một Vật Siêu Lạ tới điền vào.
Đầu tháng 4 năm 2020 này, Hội Hoa Kim Hương (Tulip Festival) ở thành phố Skagit Valley – Seattle sẽ đóng cửa. Tôi tự hỏi khoảng cách giữa những bông hoa trên cánh đồng hoa đó, bao xa!
Hãy lấp khoảng cách và yêu thương nhau hơn, ngay hôm nay.
26/3/2020

Thứ Bảy, 28 tháng 3, 2020

Nhân Loại Rúng Động và Xã Hội Sụp Đổ Vì Một Con Siêu Vi Khuẩn

Nhân Loại Rúng Động và Xã Hội Sụp Đổ Vì Một Con Siêu Vi Khuẩn


Từ nguyên bản của Moustapha Dahleb, một nhà văn nổi tiếng của Tchad, nói lên những suy nghĩ của ông về đại dịch hiện nay.

https://www.tribunejuive.info/2020/03/22/mustapha-dahleb-lhumanite-effondree-et-la-societe-ebranlee-par-un-petit-machin/

https://www.nessma.tv/fr/internationale/actu/moustapha-dahleb-l-humanite-ebranlee-et-la-societe-effondree-par-un-petit-machin/206620

Một thứ gì đó thật nhỏ, kích thước siêu vi, tên là Coronavirus đang làm đảo lộn hành tinh. Một thứ gì đó, không nhìn thấy được, đã đến đây áp đặt luật của nó. Nó đặt lại vấn đề cho mọi thứ và làm đảo lộn tất cả những trật tự có sẵn. Mọi thứ đang bị sắp xếp lại theo kiểu khác, cách khác.
Điều các cường quốc Tây Phương không làm được ở Syrie, Lybie, Yemen... thứ nhỏ xíu kia đã làm được: ngưng bắn, đình chiến…
Điều quân đội Algerie không làm được, thứ nhỏ xíu kia đã làm được: Hirak (1) đã chấm dứt....
Điều các nhà đối lập chính trị không làm được, thứ nhỏ xíu kia đã làm được: lùi ngày bầu cử.
Điều các xí nghiệp không làm được, thứ nhỏ xíu kia đã làm được: dời hạn trả thuế, miễn thuế, cho mượn tiền với lãi xuất bằng không, quỹ đầu tư, giảm giá nguyên liệu chiến lược...
Điều các ‘Gilets Vàng’ và nghiệp đoàn không làm được, thứ nhỏ xíu kia đã làm được: giảm giá xăng dầu, gia tăng quyền lợi xã hội...
Bỗng nhiên, chúng ta thấy tại Tây Phương nhiên liệu xuống giá, ô nhiễm suy giảm, mọi người bắt đầu có thời gian, nhiều đến mức không biết phải làm gì với nó. Cha mẹ bắt đầu tìm cách hiểu thêm con cái, con cái tập sống nhiều hơn với gia đình, việc làm không còn là điều ưu tiên và du lịch, thú tiêu khiển không còn là mức đo của một cuộc sống thành đạt.
Bỗng nhiên, trong yên lặng, chúng ta quay về với nội tâm của chính mình và hiểu được thế nào là giá trị của hai chữ "đoàn kết" và thế nào là sự "yếu đuối, dễ bị đánh ngã".
Bỗng nhiên, chúng ta hiểu rằng tất cả đều ở trên cùng một chiếc thuyền, giàu cũng như nghèo. Chúng ta nhận thấy mình đã cùng nhau dọn sạch ngăn kệ các cửa hàng và nhận ra bệnh viện đang đầy ắp người và đồng tiền không còn chút gì quan trọng nữa! Rằng tất cả chúng ta đều là con người đang phải đương đầu với Coronavirus.
Chúng ta cũng nhận ra trong garage, những chiếc xe sang trọng đang nằm yên vì không ai có quyền ra khỏi nhà.
Chỉ cần vài ngày đủ cho thế giới thiết lập được bình đẳng xã hội, điều mà không ai có thể tưởng tượng trước đây.
Nỗi sợ đã xâm chiếm mọi người. Nỗi sợ đã đổi phe. Nó đã rời người nghèo để sang ở với người giàu có và quyền lực. Nó đã nhắc những người này nhớ lại bản chất con người và vạch ra cho họ thấy tính nhân bản của họ.
Mong rằng điều này sẽ giúp con người hiểu được sự mong manh, dễ vỡ của mình, từng tìm cách bay lên Hỏa Tinh để sống và vẫn tưởng mình đủ giỏi để cấy chủng tạo ra người mới với hy vọng sống trường sinh bất tử.
Mong rằng điều này sẽ giúp con người nhìn thấy sự thông minh giới hạn của mình khi đối đầu với sức mạnh của trời.
Chỉ cần vài ngày để những gì chắc chắn trở thành bất định, sức mạnh trở thành yếu đuối và quyền lực trở thành đoàn kết và hội ý.
Chỉ cần vài ngày để Phi Châu trở thành lục địa an toàn (2). Điều mơ mộng trở thành điều dối trá Chỉ cần vài ngày để con người ý thức được mình chỉ là hơi và bụi.
Chúng ta là ai? Chúng ta đáng giá bao nhiêu? Và chúng ta làm được gì trước con Coronavirus?
Hãy nhìn thấy sự thật hiển nhiên đó và trông chờ vào đấng thiêng liêng che chở.
Đối đầu với Coronavirus, hãy đặt câu hỏi cho chính "bản chất con người" của ta trong cuộc "toàn cầu hóa" này.
Hãy ở nhà và suy ngẫm về cơn đại dịch này.
Hãy yêu thương nhau, những người đang sống.
NTT dịch
(Đặc San Lâm Viên)
Chú thích:
(1) Hirak = chữ Ả Rập có nghĩa là phong trào chống đối
(2) Phi Châu cũng vừa bị Coronavirus tấn công, không còn là lục địa an toàn.

THƯƠNG QÚA VIỆT NAM

THƯƠNG QUÁ VIỆT NAM
Nhạc và lời: Nhạc sĩ Phạm Thế Mỹ
Tiếng hát: Ca sĩ Kyo York
 

Thứ Năm, 26 tháng 3, 2020

MƯỜI CÔNG TRÌNH VĨ ĐẠI NHẤT CỦA KIẾN MỸ

MƯỜI CÔNG TRÌNH VĨ ĐẠI NHẤT CỦA KIẾN MỸ
Nguồn: Internet

Tòa nhà Empire State, Nhà Trắng, Điện Capitol, cầu Cổng Vàng, dinh thự Biltmore Estate…hay Nhà thờ Quốc gia được đánh giá là những công trình kiến trúc vĩ đại nhất của nước Mỹ.
Là một trong những công trình kiến trúc độc đáo trên thế giới, tòa nhà Empire State Building biểu tượng cho sức mạnh tài chính và sức sống của cả thành phố New York. Ảnh: Youtube.
Tòa nhà gồm 102 tầng, cao 380 mét và được mệnh danh là một trong 7 kỳ quan thế giới hiện đại. Ảnh: Klook
Điện Capitol (Washington, DC) được xem là một trong những kiệt tác mái vòm đẹp nhất thế giới. Điện Capitol có diện tích rộng hơn 16.0000 m2, gồm 540 phòng, 658 cửa sổ và 850 cửa ra vào, không gian có thể chứa khoảng 4.000 người. Ảnh: World Atlas.
Nhà thờ Cadet (Colorado Springs, Colorado) là một thành tựu của kiến trúc hiện đại và cũng là một công trình thuộc hàng phức tạp nhất với 17 tòa tháp. Ảnh: World Atlas.
Nhìn bên ngoài Nhà Trắng (nơi sinh hoạt và làm việc của các đời Tổng thống Mỹ) không quá rộng lớn, nguy nga nhưng do cấu trúc ẩn dưới mặt đất nên diện tích rất lớn. Ảnh: Leafly.
Bằng việc sử dụng những chi tiết đơn giản nhưng vẫn đẹp từ rào chắn phần đường cho người đi bộ đến hệ thống dây văng, cầu Cổng Vàng được coi là công trình kiến trúc thế kỷ XX của nước Mỹ. Ảnh: Lonely Planet.
Dinh thự Biltmore Estate (tọa lạc tại Ashville, Bắc Carolina) là tòa lâu đài lớn nhất nước Mỹ, xây dựng mô phỏng các tòa lâu đài ở châu Âu. Ảnh: Lonely Planet.
Tòa nhà được xây dựng từ 11 triệu viên gạch, gồm 250 phòng, trong đó có 35 phòng ngủ, 3 nhà bếp, 65 khu vực có lò sưởi, 43 phòng tắm. Ảnh: Lonely Planet.
Tòa nhà Chrysler Building (New York) là một cao ốc chọc trời ở phía đông nam Manhattan. Điểm nhấn của tòa nhà là những góc cạnh được thể hiện mềm mại, không có sự trùng lặp. Ảnh: Printest.

XIN CHỮA LÀNH CHÚNG CON

XIN CHỮA LÀNH CHÚNG CON
Ca khúc cầu nguyện trong cơn đại dịch 2020
Sáng tác: Fa Thăng
Tiếng hát:  Ca sĩ Thanh Hoài


LẠY MẸ NHÂN ÁI
Lời nguyện trong cơn đại dịch
Sáng tác: Linh mục Phong Trần
Tiếng hát: Vũ Phong Vũ

Thứ Ba, 24 tháng 3, 2020

QUAN ĐIỂM CỦA BILL GATE VỀ VIRUS CORONA

QUAN ĐIỂM CỦA BILL GATE VỀ VIRUS CORONA
Nguồn: Internet 
Quan điểm của Bill Gate: virus Corona / Covid-19 thực sự dạy chúng ta điều gì?
Tôi là một người tin tưởng mạnh mẽ rằng có một mục đích tâm linh đằng sau mọi thứ xảy ra cho dù đó là những gì chúng ta cho là tốt hay xấu.
Khi tôi suy ngẫm về điều này, tôi muốn chia sẻ với bạn những gì tôi cảm thấy virus Corona / Covid-19 thực sự đang làm với chúng ta:
- Nó đang nhắc nhở chúng ta rằng tất cả chúng ta đều bình đẳng, bất kể văn hóa, tôn giáo, nghề nghiệp, tình hình tài chính hay chúng ta nổi tiếng như thế nào. Bệnh này đối xử với tất cả chúng ta như nhau, có lẽ chúng ta cũng nên như vậy. Nếu bạn không tin tôi, chỉ cần hỏi Tom Hanks.
- Nó đang nhắc nhở chúng ta rằng tất cả chúng ta đều kết nối và một cái gì đó ảnh hưởng đến một người thì nó cũng có sự ảnh hưởng đến người khác. Nó nhắc nhở chúng ta rằng các đường biên giới giả tạm mà chúng ta đã lập ra có ít giá trị vì vi-rút này không cần hộ chiếu. Nó đang nhắc nhở chúng ta bằng cách áp bức chúng ta trong một thời gian ngắn về những người trong thế giới này mà cả cuộc đời dành cho sự áp bức.
- Nó nhắc nhở chúng ta về sức khỏe của mình quý giá biết bao và chúng ta đã đi quá xa như thế nào trong việc bỏ bê sức khỏi thông qua việc ăn những thực phẩm được sản xuất nghèo dinh dưỡng và uống nước bị ô nhiễm bởi lớp lớp hóa chất. Nếu chúng ta không chăm sóc sức khỏe, tất nhiên chúng ta sẽ bị bệnh.
- Nó đang nhắc nhở chúng ta về sự ngắn ngủi của cuộc sống và về những gì quan trọng nhất chúng ta cần phải làm: đó là giúp đỡ lẫn nhau, đặc biệt là những người già hoặc bệnh tật. Mục đích của chúng ta không phải để mua giấy vệ sinh.
- Nó nhắc nhở chúng ta về xã hội vật chất của chúng ta đã trở nên như thế nào và khi gặp khó khăn, chúng ta nhớ ra những thứ thiết yếu mà ta cần (thực phẩm, nước, thuốc) vốn trái ngược với những thứ xa xỉ mà đôi khi chúng ta đánh giá cao chúng một cách không cần thiết.
- Nó đang nhắc nhở chúng ta về gia đình và mái ấm gia đình quan trọng như thế nào và chúng ta đã bỏ bê điều này đến mức nào. Nó buộc chúng ta phải quay trở lại nhà của mình để chúng ta có thể xây dựng lại cuộc sống bên tổ ấm của mình và củng cố đơn vị gia đình mình.
- Nó nhắc nhở chúng ta rằng công việc thực sự của chúng ta không phải là nghề nghiệp của chúng ta, mà đó là những gì ta làm, không phải những gì mà chúng ta được tạo ra để làm chúng. Công việc thực sự của chúng ta là chăm sóc lẫn nhau, bảo vệ lẫn nhau và mang lại lợi ích cho nhau.
- Nó đang nhắc nhở chúng ta rằng hãy kiềm hãm bản ngã của mình lại. Nó đang nhắc nhở chúng ta rằng cho dù chúng ta nghĩ chúng ta vĩ đại đến cỡ nào hay người khác có cho rằng chúng ta tuyệt vời đến thế nào thì chỉ một loại virus có thể khiến cả thế giới của chúng ta bế tắc.
- Nó đang nhắc nhở chúng ta rằng sức mạnh của sự tự do ý chí đang nằm trong tay chúng ta. Chúng ta có thể chọn hợp tác và giúp đỡ lẫn nhau, chia sẻ, cho đi, giúp đỡ và hỗ trợ nhau hoặc chúng ta có thể chọn ích kỷ, tích trữ, chỉ chăm sóc bản thân. Thật vậy, đó là những khó khăn làm nổi bật màu sắc thực sự của chúng ta.
- Nó đang nhắc nhở chúng ta rằng chúng ta có thể kiên nhẫn hoặc chúng ta có thể hoảng loạn. Chúng ta có thể hiểu rằng loại tình huống này đã xảy ra nhiều lần trước đây trong lịch sử và sẽ qua hoặc chúng ta có thể hoảng loạn và xem nó là sự kết thúc của thế giới. Do đó, gây hại cho bản thân nhiều hơn là có lợi.
- Nó đang nhắc nhở chúng ta rằng đây có thể là một kết thúc hoặc một khởi đầu mới. Đây có thể là thời gian cho suy ngẫm và hiểu biết, nơi chúng ta học hỏi từ những sai lầm của mình hoặc nó có thể là khởi đầu của một chu kỳ nữa tiếp tục cho đến khi cuối cùng, chúng ta học được bài học mà chúng ta phải học.
- Nó đang nhắc nhở chúng ta rằng Trái đất này bị bệnh. Nó nhắc nhở chúng ta rằng chúng ta cần xem xét tốc độ phá rừng cũng khẩn cấp như chúng ta nhìn vào tốc độ mà các cuộn giấy vệ sinh đang biến mất khỏi giá hàng. Chúng ta bị bệnh vì nhà của chúng ta bị bệnh.
- Nó đang nhắc nhở chúng ta rằng sau mỗi khó khăn, luôn có sự dễ dàng. Cuộc sống là theo chu kỳ và đây chỉ là một giai đoạn trong chu kỳ tuyệt vời này. Chúng ta không cần phải hoảng sợ; điều này cũng sẽ qua.
Trong khi nhiều người coi virus Corona / Covid-19 là một thảm họa lớn, tôi thích xem nó như là một sửa chữa tuyệt vời.
Nó được gửi để nhắc nhở chúng ta về những bài học quan trọng mà chúng ta dường như đã quên và tùy vào mình mà ta có học được chúng hay không!
Bill Gate

Thứ Sáu, 20 tháng 3, 2020

VIRUS CORONA LÀ GÌ?


VIRUS CORONA LÀ GÌ? 

Sieutonghop.com





Đầu tiên tìm hiểu về virus Corona chúng ta cần phải tìm hiểu về Virus là gì.

1. Virus là gì?


Virus là một thực thể có thể gây tò mò cho bất cứ ai, ngay cả các nhà khoa học đã nghiên cứu rất kỹ về chúng. Virus làm đau đầu mọi nhà sinh học, bởi một số người cho rằng virus không thể là một sinh vật sống thực thụ, một số nói có thể.

Nhưng sự thật là virus không thuộc vào bất kỳ một trong ba nhóm sinh vật sống nào: từ vi khuẩn cổ đại, vi khuẩn cho đến sinh vật nhân chuẩn (thực vật, động vật, nấm…). Chúng có kích thước cực kỳ nhỏ, chỉ dài từ vài chục cho tới vài trăm nanomet.

Rõ ràng, virus nhỏ hơn rất nhiều so với vi khuẩn, và chỉ bằng khoảng một phần mười kích thước của một tế bào máu người. Điều đó có nghĩa là bạn thậm chí không thể phát hiện ra hầu hết các loại virus bằng kính hiển vi quang học.


2. Con đường lây lan của virus



Bên trong tế bào vật chủ, virus có thể tạo ra một số lượng lớn các bản sao và tiếp tục lây nhiễm sang các tế bào khác. Ví dụ, nếu bạn bị cúm, cơ thể bạn sẽ trở thành một cỗ máy sản sinh hàng trăm nghìn tỷ virus chỉ sau vài ngày, nhiều hơn 10.000 lần số người có mặt trên Trái Đất.

Làm thế nào mà virus có thể lây lan từ người này sang người khác thì phụ thuộc vào từng chủng và từng hoàn cảnh. Nhiều loài virus có thể được lan truyền dễ dàng qua đường hô hấp, hay nói cách khác là trong cùng một bầu không khí bạn hít thở với người bệnh.

Một số lượng lớn virus có thể bay xa tới 4 mét khi một người hắt hơi hoặc ho. Chúng được truyền đi qua một đám mây gọi là “sol khí”, chứa các hạt chất lỏng mang trong đó dịch cơ thể của người bệnh và cả virus trong đó.

Cũng có trong các dịch lỏng cơ thể này, virus có thể lây lan qua đường tiếp xúc, khi người bệnh không rửa tay thường xuyên, anh/cô ấy có thể truyền virus mình có qua những cái bắt tay, qua các vật trung gian khi cả hai người chạm vào như mặt bàn, tay nắm cửa, nút thang máy…

Một số loài virus khác lây lan qua đường máu, phân hoặc chất nôn, chẳng hạn như Ebola. Không giống như nhiều loại virus khác, các nhà khoa học nghĩ rằng Ebola không thể lây lan qua không khí sau khi những người nhiễm virus ho hoặc hắt hơi.

Các loài vật trung gian truyền bệnh như muỗi cũng có thể trở thành một “chuyến taxi” cho virus đi nhờ từ người này sang người khác. Một ví dụ điển hình là virus dengue gây bệnh sốt xuất huyết, virus Zika, Chikungunya và West Nile.

3. Về Virus corona


Theo wiki – Coronavirus cũng được gọi là virus corona, là một nhóm gồm các loại virus thuộc phân họ Coronavirinae trong Họ Coronaviridae, theo Bộ Nidovirales. Coronavirus gây bệnh ở các loài động vật có vú, bao gồm cả con người và chim.

Virus corona – NCoV là căn ßệทɦ liên quan đến đường hô hấp cấp và được bắt nguồn từ Vũ Hán – Trung Quốc. Đây là một loại virus có thể gây ra các dịch ßệทɦ kinh hoàng như Hội chứng hô hấp cấp tính nặng (SARS-CoV) hay Hội chứng viêm đường hô hấp vùng Trung Đông (MERS-CoV). Tiếng anh virus corona được viết Coronavirus.

* Coronavirus từ đâu ra?


Kể từ khi virus xuất hiện lần đầu tiên tại Vũ Hán ở những người đã đến thăm chợ hải sản và động vật địa phương Huanan, các quan chức Trung Quốc cho rằng nó lan truyền virus từ động vật sang người. Tuy nhiên, theo một nghiên cứu mới, sau khi so sánh trật tự gen 2019-nCoV với trình tự gen virus lưu trữ, các nhà khoa học phát hiện thấy nó liên quan chặt chẽ nhất với hai loại coronavirus có nguồn gốc từ dơi, cả hai coronavirus này đều chia sẻ 88% trật tự di truyền với virus 2019-nCoV.

Dựa trên những kết quả này, các nhà khoa học cho hay 2019-nCoV có khả năng bắt nguồn từ loài dơi. Tuy nhiên, không có con dơi nào được bán ở chợ hải sản Huanan, điều này cho thấy có một loài động vật chưa được xác định khác là vật trung gian để truyền virus sang cho người. Nghiên cứu trước đây cho thấy rắn, được bán tại chợ hải sản Huanan, có thể là vật trung gian truyền 2019-nCoV. Tuy nhiên, một số chuyên gia lại chỉ trích nghiên cứu này, và cho rằng coronavirus lây nhiễm từ rắn sang người là không chính xác.



Rắn và dơi là vật trung gian truyền virus corona


4. Các triệu chứng khi nhiễm virus corona như thế nào?


Khi người bị mắc ßệทɦ liên quan đến virus corona thì họ gặp phải những triệu chứng liên quan hô hấp ở mức từ nhẹ đến trung bình. Triệu chứng mắc ßệทɦ tương tự bạn mắc phải cảm lạnh thông thường.

Cho đến thời điểm bây giờ thì triệu chứng của virus corona bao gồm chảy máu mũi, ho, đau họng, đau đầu hoặc sốt rất cao… tất cả những triệu chứng trên có thể kéo dài trong vài ngày.


Còn đối với những người có sức đề kháng yếu như người cao tuổi hoặc trẻ em thì khả năng virus corona có thể gây ra thêm các ßệทɦ lý liên quan đến đường hô hấp như viêm phổi hoặc viêm cuống phổi.

Virus corona hiện nay đang mang đến cho người dân rất nhiều lo sợ và nguy hiểm và đặc biệt nhất tại thành phố Vũ Hán – Trung Quốc: hiện số người mắc ßệทɦ virus corona đang tăng rất nhanh, lên cố số hơn 1 ngàn người, còn số người chết do ßệทɦ virus corona gây ra đã xấp xỉ gần 100 người.

Virus corona gây ra cho người nhiễm những ßệทɦ lý liên quan đến đường hô hấp, tiêu chảy, mệt mỏi hoặc thở gấp, suy hô hấp… Và tuỳ thuộc vào độ tuổi người mắc thì tỉ lệ tử vong của virus corona gây ra sẽ rơi vào khoảng từ 0 đến 50% số ca nhiễm ßệทɦ, đối với trẻ em sơ sinh hoặc người lớn tuổi thì tỷ lệ đó còn tăng hơn nữa.

5.  Virus corona lây như thế nào 


Virus corona có thể lây nhiễm từ người này sang người khác thông qua tiếp xúc với dịch cơ thể của người ßệทɦ. Khi đó sẽ tuỳ thuộc vào mức độ lây lan của virus corona, việc người ßệทɦ ho hay hắt hơi hoặc bắt tay có thể khiến cho người xung quanh có thể bị phơi nhiễm.

Virus corona cung có thể lây nhiễm bằng phương thức chạm tay vào một vật mà người ßệทɦ đã chạm vào, sau đó đưa lên miệng, mũi và mắt họ. Đối với các y tá, người chăm sóc ßệทɦ nhân cũng có thể bị phơi nhiễm khi xử lý các chất thải của người ßệทɦ.

6. Đại dịch có bùng phát ở Việt Nam hay không?


Virus corona chưa hoành hành ở Việt Nam, và số ca nhiễm tại Việt Nam hiện lẻ tẻ như một số quốc gia/vùng lãnh thổ khác. Tuy vậy việc đề cao cảnh giác là rất cần thiết.

Nhiều nước tới nay đã tiến hành biện pháp khuyến cáo công dân, trong khi một số hãng hàng không ngưng bay tới Vũ Hán. Lấy ví dụ hãng Scoot của Singapore cho phép những người đặt vé trước về Vũ Hán có quyền thay đổi hành trình hoặc hoàn lại tiền vé. Những chuyến bay tới Vũ Hán được đổi thành Hàng Châu.

Bản thân chính quyền Trung Quốc đã đóng cửa thành phố Vũ Hán, cách ly với phần còn lại. Vì vậy khó có chuyện một du khách Vũ Hán nào đi khỏi Vũ Hán tới vùng khác hay nước khác từ ngày 23-1.

Mặc dù vậy, do virus corona mới đã xuất hiện từ giữa tháng 12, nhiều nước vẫn lo ngại và có biện pháp kiểm tra kỹ lưỡng đối với bất kỳ du khách Vũ Hán và Trung Quốc nào nói chung.

Tính tới nay, Mông Cổ và Triều Tiên là hai quốc gia đóng cửa biên giới với Trung Quốc. Ngoài ra, vùng Viễn Đông Nga cũng đóng cửa với Trung Quốc.

* So sánh virus nCoV với SARS và MERS

MERS-CoV và SARS-CoV đều được biết là gây ra các triệu chứng nghiêm trọng ở người. Không rõ coronavirus mới có nghiêm trọng như thế nào, nhưng thực tế nó đã gây ra các triệu chứng nghiêm trọng và tử vong, còn một số bệnh nhân khác thì ở thể nhẹ. Theo CDC cả ba coronavirus có thể truyền giữa người với người thông qua tiếp xúc gần gũi.

MERS-CoV được báo cáo lần đầu tiên năm 2012 tại Ả Rập Saudi và ở Bán đảo Ả Rập lan truyền do tiếp xúc với lạc đà bị nhiễm bệnh hoặc tiêu thụ thịt hoặc sữa của chúng. Còn SARS được báo cáo lần đầu tiên vào năm 2002 ở miền nam Trung Quốc (không có trường hợp mới từ năm 2004) và được cho là lây lan từ những con dơi bị nhiễm bệnh từ cầy hương. Các coronavirus mới có khả năng lây truyền từ việc chạm hoặc ăn thịt động vật bị nhiễm bệnh ở Vũ Hán.

Ông Alex Azar, Bộ trưởng Y tế và An ninh Nội địa Mỹ cho biết trong một cuộc họp báo vào thứ Ba (28 tháng 1) thì trong đợt dịch SARS, virus đã giết chết khoảng 1 trong 10 người bị nhiễm bệnh. Tỷ lệ tử vong từ 2019-nCoV chưa được biết đến. Khi bắt đầu bùng phát, những trường hợp ban đầu được xác định là “sai lệch nghiêm trọng”, có thể khiến tỷ lệ tử vong có vẻ cao hơn so với thực tế. Hầu hết các bệnh nhân đã chết vì nhiễm trùng đều đã ngoài 60 tuổi và mắc một số bệnh từ trước.

7. Câu hỏi: Người đang ủ bệnh có lây nhiễm không?


Khi ông Ma, người đứng đầu hội đồng y khoa quốc gia Trung Quốc phát biểu rằng, người nhiễm virus này có khả năng lây nhiễm trước khi có triệu chứng, tức là trong thời kỳ ủ bệnh.

8. Cách ngăn chặn lây lan virus-nCoV?


Theo CDC, cách tốt nhất để ngăn ngừa nhiễm 2019-nCoV là tránh tiếp xúc với virut. CDC khuyến cáo nên rửa tay thường xuyên bằng xà phòng và nước trong ít nhất 20 giây; tránh chạm vào mắt, mũi và miệng bằng tay không rửa sạch; Tránh tiếp xúc gần với người bị bệnh; ở nhà khi bạn bị ốm và dọn dẹp và khử trùng các vật và bề mặt thường xuyên chạm vào. Nếu đi du lịch tới Trung Quốc, nên tránh tiếp xúc với người bệnh, tránh động vật chết hoặc sống, chợ động vật hoặc các sản phẩm đến từ động vật như thịt chưa nấu chín. Những người đi du lịch đến Trung Quốc và bị bệnh sốt, ho hoặc khó thở trong vòng hai tuần sau nên đi khám ngay và gọi điện trước để thông báo cho nhân viên y tế về chuyến đi mới nhất của họ khi tới Trung Quốc.

Thứ Bảy, 7 tháng 3, 2020

KIỆT TÁC CAO SƠN LƯU THỦY

KIỆT TÁC CAO SƠN LƯU THỦY
Tuyệt phẩm được NASA gửi vào không gian vũ trụ
  • Trần gian lỡ đọa ta không tiếc, chỉ tiếc trên trần thiếu tri âm...
    Vào một ngày đẹp trời năm 1977, có một kiệt tác âm nhạc đã được Cơ quan Hàng không và Vũ trụ Hoa Kỳ (NASA) gửi phát vào không gian vũ trụ qua các con tàu thám hiểm vũ trụ là Voyager 1 và Voyager 2.
     Năm 1977, tàu thám hiểm Voyager 1 và Voyager 2 đã gửi một tuyệt phẩm vào không gian vũ trụ, đó là tuyệt phẩm nào vậy?
    Năm 1977, tàu thám hiểm Voyager 1 và Voyager 2 đã gửi một tuyệt phẩm vào không gian vũ trụ, đó là tuyệt phẩm nào vậy? Đó là tuyệt phẩm nào vậy?  
    Mời các bạn cùng chúng tôi thực hiện một chuyến du ngoạn về một vùng đất thanh khiết nhất, một nơi trong trẻo nhất không vướng chút bụi trần. Đó là tinh hoa của trời đất, của tình người tri cố, của những tâm hồn cô độc tìm thấy nhau giữa cuộc đời nhiều oan trái. Để rồi mỗi sáng thức dậy sẽ lại thấy lòng mình thanh thản và nhẹ tênh. Và lại thấy như có tiếng đàn vẫn réo rắt, du dương ngay trong chính tâm hồn mình…
    Trần gian lỡ đọa ta không tiếc, chỉ tiếc trên trần thiếu tri âm…
    Dường như trong sâu thẳm nội tâm mỗi con người, chúng ta ít nhiều có lúc cảm thấy đột nhiên rất cô độc trong cõi hồng trần này. Chúng ta có thể có nhiều bạn bè, đồng nghiệp, người thân nhưng ngoài tình yêu thương của người thân và chia sẻ thông thường của bạn bè thì dường như trong sâu thẳm nội tâm của con người đều có một “vùng đất thiêng” của riêng mình mà không phải ai cũng có thể đặt chân tới được.
    Đó là vùng đất cất giữ bí mật riêng tư của phẩm giá, đức hạnh và cao quý, bản chất nhất của linh hồn, nhưng cũng chính vì vậy nên nó không tùy tiện được bộc lộ trong sự hỗn độn của thế gian. Chúng ta khao khát được chia sẻ nó nhưng tuyệt đối không phải vì sự ràng buộc tầm thường của cuộc sống, mà nó đòi hỏi một sự đồng điệu thiêng liêng trong tâm hồn.
    C
    Tuyệt phẩm được gửi vào không gian vũ trụ, như một ước vọng thiết tha của loài người vào vũ trụ…
    Chẳng thế mà có nhà văn từng nói “Trần gian lỡ đọa ta không tiếc, chỉ tiếc trên trần thiếu tri âm. Một người bạn tri âm chính là người hiểu được phẩm chất tốt đẹp nhất trong ta, đánh thức được nó dậy và ở cạnh họ khiến ta thấy mình là chính mình nhất.
    Tìm về với Kiệt Tác Thế Giới, ngày hôm nay Đại Kỷ Nguyên dành tặng quý độc giả một kiệt tác âm nhạc, một câu chuyện nổi tiếng trong lịch sử khắc họa chân thực, sâu sắc cho chúng ta hiểu thế nào là  tri âm.
    Đó chính là “Cao sơn lưu thủy”, tuyệt phẩm được diễn tấu bởi nghệ nhân Thất huyền cầm nổi tiếng – Quan Bình Hồ, kiệt tác mà vào năm 1977, NASA (Cơ quan hàng không và vũ trụ Hoa Kỳ) đã gửi phát vào không gian vũ trụ thông qua các tàu thám hiểm Voyager 1 và Voyager 2, như một ước vọng thiết tha của loài người gửi vào vũ trụ…
    Thế nào là tri âm? Câu chuyện về sự ra đời của tuyệt tác
    Từ trước đến nay, ai trong chúng ta cũng nghĩ mình hiểu được tri âm là gì…Là người có thể hiểu được ta, đồng điệu với tâm hồn ta một cách sâu sắc nhất và đi mãi cùng ta trong suốt cuộc đời…
    Tuy nhiên, đi sâu hơn, Tri âm – trong tiếng Hán, “tri”- hiểu biết, “âm”- âm nhạc, tức là người hiểu được âm nhạc của mình. Và khái niệm đó lại xuất phát từ chính câu chuyện lịch sử kinh điển của Kiệt tác Cao Sơn Lưu Thủy này về mối tri âm thiêng liêng giữa Bá Nha – Tử Kỳ.
    Theo sách Lã thị xuân thu: “Bá Nha cổ cầm, Chung Tử Kỳ tại ngoại thiết tính chi viết: nguy nguy hồ như thái sơn, dương dương hồ như lưu thủy” (Bá Nha gảy đàn, Chung Tử Kỳ ở ngoài nghe trộm, khen rằng: ngun ngút như núi Thái Sơn, cuồn cuộn như dòng nước chảy.)
    Vào lúc Tấn, Sở đang giao hảo nhau. Bá Nha là người nước Sở, nhưng lại làm quan đến chức Thượng đại phu của nước Tấn. Bá Nha nổi tiếng là một phong lưu mặc khách, lại có ngón đàn tuyệt diệu nhất đời; ngày liền đêm, Bá Nha không bao giờ rời cây Dao cầm thiết thân của mình.
    B
    Ngày liền đêm, Bá Nha không bao giờ rời cây Dao cầm thân thiết của mình…
    Năm ấy, trên đường từ Sở về lại Tấn sau sau chuyến công cán, Bá Nha cho thuyền đỗ lại bến Hàm Dương vào một đêm trăng thanh gió mát. Bá Nha cho đồng tử đốt lư trầm trước thuyền, rồi lấy Dao cầm ra so phím thử dây. Dưới ánh trăng trong, tiếng đàn quyện lấy hương trầm đang cất vút lên cao giữa đêm thu thanh vắng, bỗng một tiếng ” bựt ” khô khan, dây tơ đồng đứt. Bá Nha nghĩ dây đàn đứt ắt có quân tử nào nghe lén đây, bèn sang sảng cất tiếng:
    Có cao nhân nào trên bờ lắng nghe tiếng đàn của tại hạ, xin vui lòng ra mặt.
    Từ trên vách núị có tiếng vọng xuống:
    Xin đại nhân thứ lỗi cho, tiểu dân này đi kiếm củi về muộn, đi ngang qua đây, nghe tiếng đàn tuyệt diệu quá, nên cất bước đi không đành.
    VXin đại nhân thứ lỗi cho, tiểu dân này đi kiếm củi về muộn, đi ngang qua đây, nghe tiếng đàn tuyệt diệu quá, nên cất bước đi không đành…
    Bá Nha cười lớn:
    Tiều phu nào mà lại dám nói chuyện nghe đàn với ta?
    Tiếng nói từ trên núi lại đáp lại:
    Đại nhân nói vậy, kẻ hèn này trộm nghĩ là không đúng. Há đại nhân không nhớ câu nói của người xưa: “Thập nhất chi ấp tất hữu trung tín” (Trong một ấp có mười nhà ắt có người trung tín). Hễ trong nhà có quân tử thì ngoài cửa ắt có người quân tử đến…
    Bá Nha có vẻ ngượng khi nghe câu nói của người tiều phu. Biết mình lỡ lời, ông tiến sát đến mũi thuyền nói lớn:
    Nếu thật là người trên bờ biết nghe đàn, thì xin cho biết lúc nãy tại hạ đã đàn khúc gì?.

    Giọng trên bờ bình thản vọng xuống:
    Đó là Khổng Vọng Vi, Đức Khổng Tử khóc trò Nhan Hồi. Phổ vào tiếng đàn, lời rằng:

    Khả liên Nhan Hồi mệnh tảo vong
    Giáo nhân tư tưởng mấn như sương
    Chỉ nhân lậu hạng đan biều lạc
    Hồi nãy, đại nhân đang đàn thì đứt dây, nên còn thiếu mất câu bốn là:
     Lưu đắc hiền danh vạn cổ dương.
    Tạm dịch thơ:
    Nhan Hồi mất sớm thật đau thương,
    Tư tưởng dạy người tóc bạc sương.
    Ngõ hẹp nước bầu cơm giỏ hẩm
    Danh hiền lưu mãi cõi trần dương.
    Ngõ hẹp nước bầu cơm giỏ hẩm. Danh hiền lưu mãi cõi trần dương. Nghe xong, Bá Nha thấy lòng phơi phới lạ, vội sai tùy tùng lên bờ rước người tiều phu xuống thuyền. Bá Nha trân trọng đón tiếp:
    Quý hữu biết nghe đàn, vậy chắc cũng rõ được xuất xứ của cây Dao cầm?

    Tiều phu không ngập ngừng:
    Nghe nói, thuở xưa vua Phục Hy tình cờ trông thấy có năm sắc sao rơi xuống cụm ngô đồng và chim phượng hoàng đến đó đậu. Vua biết cây ngô đồng là thứ gỗ quý, hấp thụ tinh hoa của trời đất, có thể dùng để làm nhạc khí được, liền cho người hạ cây, cắt làm ba đoạn Đoạn ngọn, tiếng quá trong và nhẹ, đoạn gốc tiếng đục và nặng, chỉ có đoạn  giữa tiếng vừa trong vừa đục, có thể dùng được.
    Nhà vua cho ngâm đoạn giữa thân cây giữa dòng nước, đúng bảy mươi hai ngày đêm, vớt lên phơi trong mát cho thật khô rồi gọi người thợ giỏi Lưu Tử Kỳ đẽo thành cây Dao cầm. Dao cầm dài ba thước sáu tấc, một phần án theo ba trăm sáu mươi mốt độ chu thiên, mặt trước rộng tám tấc, án theo tám tiết, mặt sau rộng bốn tấc án theo bốn mùa, bề dày hai tấc án theo lưỡng nghị Đàn gồm mười hai phím, tượng trưng cho mười hai tháng trong năm , lại có thêm một phím phụ tượng trưng cho tháng nhuận.
    Đàn có năm dây án theo ngũ hành tượng trưng cho năm âm: cung, thương, giốc, chủy, vũ. Xưa, vua Thuấn gảy đàn Ngũ huyền, thiên hạ thái bình. Khi vua Văn Vương bị ngồi tù nơi Dũ Lý, Bá Ấp Khảo thêm một dây oán, gọi là văn huyền (dây văn). Về sau, khi Vũ Vương đánh nước Trụ, thêm môt dây nữa gia tăng kích động gọi là vũ huyền (dây vũ). Do đó, Dao cầm lúc đầu có năm dây, sau có bảy dây.
    Dao cầm có bốn điều kỵ là: rét lớn, nắng lớn, gió lớn và tuyết lớn; và bảy điều không nên là: không đàn ở đám tang, không đàn lúc lòng rối loạn, không đàn lúc lòng không thanh bạch, không đàn lúc bận rộn nhiều việc, không đàn lúc y trang không chỉnh tề, không đàn lúc không có trầm hương và không đàn lúc không có bạn tri âm.
    Không đàn lúc không có tri âm… Bá Nha nghe nói, biết tiều phu là bậc kỳ tài, đem lòng kính thương:
    Hiền hữu quả là người tinh thông nhạc lý. Xưa kia, Khổng Tử đang gảy đàn, Nhan Hồi bước vào, nghe thanh âm sao mà u trầm, biết là trong tâm Khổng Tử đang dao động. Hỏi ra, mới hay là trong khi Khổng Tử đàn, thấy con mèo đang bắt chuột, nên tâm tư đã chùng tiếng tơ đồng. Trước kia, Nhan Hồi nghe tiếng đàn mà biết được lòng người thầy, còn ngày nay, nghe tiếng đàn Bá Nha này, hiền hữu có biết lòng ta đang tư lự gì không?
    Xin đại nhân cho nghe một vài khúc nhạc nữa.
    Bá Nha thay dây đàn, gảy khúc Ý tại non cao.
    Tiều phu ngẩng mặt mỉm cười:
    Tuyệt thay, ý chí cao vút. Ý tại non cao.

    Bá Nha giật mình ngưng đàn. Một lúc sau gảy thêm khúc Ý tại lưu thủy.
    Tiều phu khua tay xuống dòng nước:
    – Trời nước bao la. Ý tại lưu thủy.
    Bá Nha thất kinh, nhìn người tiều phu không ngớt mắt, sao lại có người cảm thấu được tiếng đàn của mình như vậỵ Ông sai người hầu dẹp trà, bày tiệc rượu. Xong, ông đứng lên trước mặt người tiều phu, kính cẩn hỏi:
    Dám hỏi tiên sinh quý danh và quê quán. Tiều phu vội đứng lên, chắp tay thi lễ:
    – Tiện dân họ Chung, tên Tử Kỳ, người thôn Tập Hiền gần núi Mã Yên này. Còn đại nhân, chẳng hay cao danh quý tánh là gì, hiện đi trấn nhậm nơi đâu mà ghé thuyền lại đây vãng cảnh.
    Tại hạ họ Du tên Thụy, là Đại phu nuớc Tấn, nhân đi sứ nước Sở về, thấy cảnh Hàm Dương trăng thanh gió mát, nên ghé thuyền thưởng lãm. Tại hạ chỉ là một kẻ tài hèn đức bạc mà thôi, còn như tiên sinh đây học thức uyên bác cớ sao không xuất thân lập công danh, phò vua giúp nước, mà lại sống ẩn dật chốn núi non hẻo lánh này?
    V
    …Còn như tiên sinh đây học thức uyên bác cớ sao không xuất thân lập công danh, phò vua giúp nước, mà lại sống ẩn dật chốn núi non hẻo lánh này?
    – Tôi còn cha mẹ già, không có anh em, phận làm con phải lo tròn chữ hiếu, dẫu cho công hầu khanh tướng cũng không thể đổi được một ngày báo hiếu của tại hạ.
    Tử Kỳ hai mươi bảy tuổi, Bá Nha trân trọng nói:
    – Tiện chức hơn tiên sinh những mười tuổi. Nếu tiên sinh không chê tôi đức mọn tài hèn thì xin kết làm anh em để khỏi phụ duyên tri âm.
    Chung Tử Kỳ khiêm nhường đáp:
    – Đại nhân là bậc công khanh nơi triều đình, tại hạ là kẻ áo vải chốn sơn lâm thì làm sao kết bạn với nhau được, xin đại nhân miễn cho.
    Giá trị con người đâu ở chỗ giàu sang phú quý, mà ở đức hạnh tài năng. Nay nếu tiện sinh chịu nhận làm anh em thì thật là vạn hạnh cho tiện chức.
    Bá Nha đã có thành tâm, Tử Kỳ không từ chối nữa. Bá Nhà sai người hầu đốt lò hương mới, lập hương án trước thuyền, cùng Tử Kỳ lạy trời đất tám lạy, nhận nhau làm anh em khác họ, rồi hai bạn cùng đối ẩm chuyện trò với nhau rất chi là tương đắc.
    Đến lúc ánh trăng nhạt nhòa, tiếng gà eo óc gọi ánh nắng mai, đôi bạn đành phải chia taỵ Bá Nha giọng run run, nhìn Tử Kỳ:
    – Lòng huynh quá cảm mộ, chưa nỡ rời hiền đệ, hiền đệ có thể cùng huynh đi thêm một đoạn đường để thêm được một khúc chuyện trò cho thỏa mối tâm tình.
    Chung Tử Kỳ cũng không giấu được xúc động:
    – Theo lễ, tiểu đệ phải tiễn hiền huynh vài dặm đường mới phải, ngặt vì song thân của tiểu đệ đang trông ngóng ở nhà, xin hiền huynh thứ lỗi.
    – Vậy thì hiền đệ về nhà xin với song đường qua nước Tấn thăm chơi, chắc là sẽ được nhận lời.
    – “Phụ mẫu tồn, bất khả viễn du”, làm sao Tử Kỳ có thể rời cha mẹ để vui chơi cùng bạn được.
    Cuối cùng, Bá Nha nắm tay Tử kỳ, giọng khẩn thiết:
    – Sang năm, cũng vào giờ này, xin hẹn hiền đệ tại đây.
    V
    Đến lúc ánh trăng nhạt nhòa, tiếng gà eo óc gọi ánh nắng mai, đôi bạn đành phải chia taỵ…. Rồi lấy ra hai nén vàng, hai tay dâng cao lên trước mặt:
    – Đây là món lễ vật mọn của ngu huynh làm quà cho bá phụ, bá mẫu, đã xem nhau là cốt nhục xin hiền đệ chớ từ chối.
    Cảm tình tri ngộ, Tử Kỳ không từ chốị Lưu luyến chia tay, đôi bạn bịn rịn không thốt lên nỗi lời tạm biệt.
    Thấm thoắt một năm qua, ngọn gió heo may từ phương Bắc về đem mùa thu đến. Bá Nha vào triều kiến vua Tấn xin được phép về Sở thăm quê nhà. Thuyền đến bến Hàm Dương, Bá Nha cho dừng lại dưới núi Mã Yên. Lòng bồn chồn trông ngóng. Vừng kim ô đã ngả bóng xuống lòng sông, khói sóng dâng lên nghi ngút, sao mãi vẫn không thấy bạn tri âm.
    Bá Nha cho đồng tử đốt lò hương, rồi lấy Dao cầm đàn một khúc. Trong cơn gió nhẹ đầu thu, Bá Nha bỗng nghe tiếng đàn của mình sao mà ai oán, não nùng. Bá Nha thất kinh, ngừng tay đàn, tâm thần rối bời; cung thương bỗng nghe sầu thảm như thế này thì chắc là Chung Tử Kỳ gặp nạn lớn rồi.
    Cả đêm, Bá Nha trăn trở, nhớ thương và âu lo cho bạn. Trời chưa sáng, Bá Nha đã khoác cây Dao cầm lên lưng, bỏ vào túi mười nén vàng ròng rồi cùng vài tên hầu tìm đến chân núi Mã Yên. Dọc đường gặp một ông lão, tay xách giỏ mây, tay cầm gậy trúc. Bá Nha lễ phép thưa: – Xin lão trượng chỉ đường đi đến Tập Hiền thôn.
    – Có Tập Hiền thôn thượng, Tập Hiền thôn hạ. Tiên sinh cần đến thôn nào ?
    Thưa lão trượng, người Tử Kỳ họ Chung ở thôn nào?
    Vừa nghe nhắc đến tên Chung Tử Kỳ, lão ông sa sầm nét mặt, đôi mắt trũng sâu chảy dài hai hàng lệ. Lão ông sụt sùi, giọng ngắt đoạn:
    Chung Tử Kỳ là con lão. Năm ngoái cũng vào ngày này, nó đi củi về, gặp một vị quan nước Tấn tên là Bá Nha và kết nghĩa huynh đệ vì chỗ đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu. Lúc chia tay, vị quan có tặng cho vợ chồng lão hai nén vàng. Ở nơi núi non heo hút thế này, vợ chồng lão chưa cần đến số vàng đó, nên con lão đã dùng đổi lấy sách, đọc bất kể ngày đêm, giờ giấc , ngoài việc đốn củi mưu sinh. Có thể vì quá lao nhọc, con lão đã lâm bệnh mà qua đời…
    Chưa kịp nghe hết lời, Bá Nha đã bật òa khóc, ôm chầm lấy ông lão, hậu sinh này chính là người bạn kết giao của Chung Tử Kỳ đây. Ông lão thảng thốt, trời ơi!
    V
    Bá Nha cho đồng tử đốt lò hương, rồi lấy Dao cầm đàn một khúc. Trong cơn gió nhẹ đầu thu, Bá Nha bỗng nghe tiếng đàn của mình sao mà ai oán, não nùng…
    Mang ơn đại nhân không chê trách cảnh bần cùng, đã cùng con lão kết nghĩa tâm giao. Lúc lâm chung, con lão đã trối trăn lại: ” Sống không trọn đạo làm con, chết xin được chôn dưới chân núi Mã Yên để trọn đạo nghĩa với bạn, nằm bên triền dốc chờ đúng lời hẹn mùa thu này” Con đường mà đại nhân vừa đi quạ phía bên phải có nấm đất nhỏ là ngôi mộ của Tử Kỳ. Hôm nay đúng một trăm ngày mất, lão vừa đi viếng mộ con về thì gặp đại nhân.
    Trước mộ Tử Kỳ, Bá Nha vừa lạy bạn xong, truyền đem đàn đến, ngồi trên tảng đá tấu khúc “Thiên thu trương hận“. Tiếng đàn đang réo rắt bỗng trầm hẳn xuống. Tiếng gió ngàn rít mạnh, bầu trời trở màu tối sẩm và tiếng tiếng chim từ xa vọng về nghe u uất não nùng. Bá Nha ngưng đàn. Gió ngừng rít, trời trong sáng trở lại, chim ai oán lặng tiếng. Bá Nha nhìn Chung lão thưa:
    Tử Kỳ đã về đây chứng giám cho lòng thành của tiểu sinh. Cháu vừa đàn khúc đoản ca để viếng người tri âm tài hoa mệnh yểu, và xin đọc thành thơ đoản ca này:
    Ức tính khi niên xuân
    Giang thượng tằng hội quân
    Kim nhật trùng lai phỏng
    Bất kiến tri ân nhân
    Đản kiến nhất phân thổ
    An nhiên thương ngã tâm
    Bất giác lệ phân phân
    Lai hoan khứ hà khổ
    Giang ban khởi sầu vân.
    Tử Kỳ, Tử kỳ hề !
    Nhĩ, ngã thiên kim nghĩa
    Lịch tận thiên nhai vô túc ngữ
    Thử khúc chung hề bất phụ đàn
    Tam xích Dao cầm vị quân tử

    Dịch thơ:
    Từ nhớ đến muà thu năm trước
    Bến trường giang gặp bạn cố nhân
    Năm nay lại đến Giang Tân
    Dòng sông lạnh ngắt cố nhân đâu rồi
    Buồn chỉ thấy nấm mồ bên núi
    Cõi ngàn năm chia cắt đau lòng
    Ôi thương tâm, ôi thương tâm
    Sụt sùi lai láng bao hàng lệ rơi
    Mây sầu thấp thoáng chân trời
    Đêm vui đổi lấy một đời khổ đaụ
    Tử Kỳ ơi, Tử Kỳ ơi !
    Ngàn vàng khôn chuộc được bầu tâm can
    Thôi từ nay, thôi phím đàn
    Ngàn thu thôi hết mơ màng cố nhân…

    Lời thơ vừa dứt, Bá Nha nâng Dao cầm lên cao, đập mạnh xuống tảng đá. Dao cầm vỡ tung từng mãnh, trụ ngọc, phím đồng rơi lả tả. Lão ông hoảng kinh, sao đại nhân lại đập vỡ đàn quí. Bá Nha đáp lời bằng bài thơ tứ tuyệt:

    Thốt đoái Dao cầm phượng vĩ hàn
    Tử Kỳ bất tại, hướng thùy đàn ?
    Xuân phong mãn diện giai bằng hữu
    Dục mịch tri âm, nan thượng nan

    Dịch thơ: Dao cầm đập nát đau lòng phượng
    Đã vắng Tử Kỳ đàn với ai
    Gió xuân bốn phía bao bè bạn
    Khó thay tìm được bạn tri âm

    Bốn câu thơ là bài văn tế cho bạn. Bá Nha quay lại phía lão ông, sụp quỳ xuống:
    Bá Kỳ Tử Nha đã y lời hẹn đến đây rồi. Nay tiểu sinh có đem theo ít nén vàng, xin thành tâm dâng lên bá phụ cùng bá mẫu để cung dưỡng tuổi già và tạo mươi mẫu ruộng làm tự cho Tử Kỳ. Bốn năm nữa hạ quan sẽ dâng biểu từ quan, về đây chung sống với bá phụ bá mẫu, với người bạn tri âm.
    Chung lão không từ chối Bá Nha lạy Chung lão, lạy tạ từ bạn rồi quay xuống cho thuyền nhổ sào, trở về nước Tấn.
    Cuộc gặp gỡ ngắn ngủi nhưng những phút giây quý giá của cuộc gặp gỡ đó đã được lưu lại ngàn năm. Tình bạn của họ đã được khắc họa trong một bản nhạc kinh điển nhất của nhạc cổ Trung Hoa – Cao Sơn Lưu Thủy- bản nhạc mà Bá Nha đã chơi vào ngày gặp Tử Kỳ, được lưu truyền và được hậu nhân những người mến mộ hoàn thiện như bản nhạc đang có hiện nay.
    Trong dòng đời như cát bụi, tìm đâu được người tri kỷ?
    Câu chuyện của họ đã đi vào lịch sử văn hóa, ảnh hưởng sâu sắc đến ý thức hệ của xã hội trong những năm dài của lịch sử, đã đi vào lòng người biết bao thế hệ sau này.
    Vẻ đẹp vĩnh hằng của kiệt tác Cao Sơn Lưu Thủy
    Mời các bạn giữ một tâm hồn tĩnh lặng để lắng nghe những tiếng lòng đồng điệu tri âm trong kiệt tác Cao Sơn Lưu Thủy.
    Lắng nghe khúc nhạc, nếu thật sự không nhập tâm và tinh tế thì chúng ta không thể thấy hết cái hay cái đẹp của nó. Khúc nhạc bắt đầu bằng những thanh âm nhẹ nhàng và chậm rãi. Tiếng đàn đưa ta đến một không gian cao, rộng và thoáng đãng và mơ màng.
    Ta như thấy lại hình ảnh Bá Nha năm nào đang đưa người theo điệu nhạc, đôi mắt nhắm lại và mơ về một nơi xa nào đó. Chỉ có đôi tay người nghệ sĩ lướt nhẹ trên phím đàn khi trầm khi bổng, dặt dìu, êm ái. Xung quanh là con sông chảy hiền hòa ôm vào lòng nó những dãy núi mù sương… Có lẽ đây là không gian mà ta gọi là “Cao sơn”.
    Ta như thấy lại hình ảnh Bá Nha năm nào đang đưa người theo điệu nhạc, đôi mắt nhắm lại và mơ về một nơi xa nào đó. Chỉ có đôi tay người nghệ sĩ lướt nhẹ trên phím đàn khi trầm khi bổng, dặt dìu, êm ái. Xung quanh là con sông chảy hiền hòa ôm vào lòng nó những dãy núi mù sương…
    Rồi bỗng nhiên, nhịp đàn nhanh dần, réo rắt những dịp dồn dập nhau. Tưởng chừng như cả trái tim người nghệ sĩ cũng rung lên với nhịp thở gấp gáp. Ta lại như thấy mình giữa một khung cảnh sơn thủy hữu tình, một ngọn núi xa xa, một dòng thác chảy mạnh mẽ. Dòng nước cuộn sóng tung bọt trắng xóa.
    Con nước chảy từ trên cao hòa mình vào dòng nước lớn. Khung cảnh ấy có thể hình dung là “lưu thủy”. Kết lại bản nhạc vẫn là những điệu âm réo rắt rồi nhỏ dần nhỏ dần như dòng chảy đang dần về một nơi xa lắm.
    Bản nhạc không chỉ đẹp ở giai điệu mà còn đẹp như một bức tranh hữu tình. Đôi khi giữa dòng đời hối hả, dành ra một khoảng lặng để lắng nghe “Cao sơn lưu thủy“, ta lại thấy tiếng đàn như rót vào tim những thanh âm trong trẻo nhất.
    Một chút gì đó hoàn toàn thanh khiết không vướng bụi trần. Đó là tinh hoa của trời đất, của tình người tri cố, của những tâm hồn cô độc tìm thấy nhau giữa cuộc đời nhiều oan trái. Để rồi mỗi sáng thức dậy sẽ lại thấy lòng mình thanh thản và nhẹ tênh. Và lại thấy như có tiếng đàn vẫn réo rắt, du dương ngay trong chính tâm hồn mình…
    Mời quý độc giả cùng nghe kiệt tác “Cao sơn lưu thủy”:
    Bản “Cao Sơn Lưu Thủy”được diễn tấu bởi nghệ nhân Thất huyền cầm nổi tiếng Quan Bình Hồ:
    Bản “Cao Sơn Lưu Thủy” phổ biến hiện nay:
    https://www.nhaccuatui.com/bai-hat/cao-son-luu-thuy-nghe-nhan-trung-quoc.AwoR3mqp6X.html
    (nhấn nút "tải nhạc" để nghe)
    Thiên Kim – Hà Phương Linh


Thứ Ba, 3 tháng 3, 2020

TRỊ CHỨNG CHÓNG MẶT

TRỊ CHỨNG CHÓNG MẶT
Trí Thức Trẻ sưu tầm

Chứng chóng mặt (vertigo) là một cảm giác chuyển động hoặc quay cuồng, thường được gọi là choáng váng. Nó liên quan đến nhiều bộ phận trong cơ thể như tai, não, dây thần kinh cảm giác. Chóng mặt thường được gắn với cảm giác có được khi đứng ở trên cao và nhìn xuống. Đó là vấn đề của rất nhiều người và một vị bác sĩ đã tìm ra được cách chữa trị nhanh ngay tại nhà.
Bác sĩ Carol Foster đã phát triển cách để điều trị chứng chóng mặt và cách thức của bà sau khi được đăng tải trên YouTube đã có hơn 2,5 triệu lượt xem.. Nếu bạn cũng gặp vấn đề này, hãy thử phương pháp của bác sĩ Foster nhé
.

Đầu tiên, bạn cần quỳ gối lên thảm, ngửa mặt, nhìn lên trần nhà. Sau đó vẫn quỳ, cuối xuống đầu đặt lên thảm, giống tư thế lộn nhào, hai bàn tay chống lên thảm. Kế tiếp, giữ nguyên tư thế, quay đầu sang nhìn khuỷu tay trái. Đợi cho cơn chóng mặt ngừng lại, quay đầu về vị trí cũ. Sau đó đưa người về tư thế con mèo. Đợi cho cơn chóng mặt ngừng lần nữa, quỳ thẳng dậy như tư thế ban đầu.

Bước 1 Bước 2
Nhiều người bị chứng chóng mặt đã thử và cho biết đây chính là giải pháp thay đổi cuộc sống của họ. Một người tên Sue Rickers cho biết chứng chóng mặt của bà đã cản trở, bất tiện trong cuộc sống rất nhiều. “Tôi không thể lái xe, không thể đi bộ mà phải vịn vào tường để đi. Nó đáng sợ lắm”, Rickers nhớ lại. Thậm chí, cơn chóng mặt kéo dài suốt nhiều ngày rồi mới hết nhưng rồi nó cũng quay lại không lâu sau đó. Rickers áp dụng phương pháp của bác sĩ Carol, nó đã hết ngay từ lần đầu tiên.