Cho
tới nay, đã có bốn đĩa nhạc của chị được phát hành. Và im lặng hẳn, kể
từ Dòng Lệ, Dòng Mưa. Có nhiều người đã thắc mắc, và sẽ có nhiều người
sẽ còn thắc mắc. Nhiều người biết, nhưng không bao nhiêu người lên
tiếng, vì tất cả dường như đang chờ đợi, biết đâu chị sẽ thay đổi ý
định. Đối với một người phụ nữ, có lẽ một mái ấm gia đình còn quan trọng
hơn tất cả, bao gồm cả tiền tài và danh vọng.
“Có những niềm riêng làm sao nói hết,
Như mây như mưa như cát biển khơi.
Có những niềm riêng làm sao ai biết
Như trăng trên cao cách xa vời vợi
Có những niềm riêng lệ vương khóe mắt
Như cây sau mưa long lanh giọt sầu
Có những niềm riêng làm tim thổn thức
Nên đôi môi xinh héo hon nụ cười…
Có những niềm riêng lòng không muốn nhớ,
Nhưng sao tâm tư cứ luôn mộng mơ,
Có những niềm riêng gần như hơi thở,
Nuôi ta cô đơn nuôi ta đợi chờ.
Này niềm riêng như nước vẫn đầy vơi
Đâu đây vang vang tiếng buồn gọi mời
Ôi nỗi sầu đong chất ngất
Như một ngày như mọi ngày
Như vạn ngày không thấy đổi thay.”…
Nhạc
của chị lúc nào cũng có hơi hướm của một nỗi sầu, có một chút quyến
luyến. Âm điệu không quá phức tạp, và từ ngữ rất niêm luật, vần điệu
chặt chẽ. Nhiều người cho rằng nhạc của chị bị cái ảnh hưởng của Trịnh
Công Sơn, chị cũng chẳng phủ nhận. Mình cũng thấy thế, chẳng việc gì
phải phủ nhận, có cũng tốt mà không có cũng hay. Nói cho cùng, mảnh đất
chị sinh ra và lớn lên, những người xung quanh chị, lại chẳng khác với
Trịnh Công Sơn là mấy ....
Học
nhạc từ giáo sư Nhạc, có một căn bản vững vàng là điều chắc chắn. Đánh
được nhiều loại nhạc cụ, cũng chẳng lấy gì làm ngạc nhiên. Thế nhưng, có
một điều ít người biết, chị hát rất khá, và nếu như không khó tính lắm,
cũng có thể gọi là hay. Giọng chị nhẹ nhàng, trong trẻo,hát vững vàng.
Giọng của chị hơi giống Trịnh Vĩnh Trinh (em gái của TCS), cũng một
người Huế, đơn thuần chỉ vì cách phát âm của họ. Lý thú lắm phải không?
Phụ nữ có cái cách nhìn nhận sự việc rất đặc biệt như vậy đấy, và thông
thường, họ lại hay bấu víu vào những điểm mà người đời (dĩ nhiên là khác
phái) ít để ý đến nhất, và đưa ra kết luận không cãi lại được . Bởi vậy
họ mới là ... phụ nữ, muôn đời ... đúng!
Không
hiểu sao tôi rất thích bài “Có Những Niềm Riêng” của Lê Tín Hương. Có
thể tôi cũng có những nỗi niềm riêng tư ôm mãi trong lòng, khó
trải nỗi lòng như chị chăng ! Cầm lấy cây guitar thả hồn mình
theo từng nốt nhạc. Lời nhạc như những lời tâm sự tự đáy lòng mình.
Điệu nhạc réo rắc, ru hồn người và trải dài những mong muốn, những khắc
khoải khôn nguôi.
Vâng
! Trong mỗi con người ai cũng có những nỗi niềm riêng của mình, tuy
lòng không muốn nhớ, nhưng sao tâm tư cứ luôn mộng mơ......Thôi
thì hãy giữ kín cho riêng mình vậy.
Trân trọng, TCB