Chủ Nhật, 29 tháng 6, 2014

CHÙM ẢNH ĐỘNG TUYỆT ĐẸP CỦA NHỮNG BÔNG HOA

CHÙM ẢNH ĐỘNG TUYỆT ĐẸP CỦA NHỮNG BÔNG HOA ĐANG KHOE SẮC
Nguồn: Internet

Khoảnh khắc rực rỡ và đẹp nhất trong cuộc đời một bông hoa đã được lưu lại chỉ trong một vài khung hình.
Tất cả các bức hình động ngoạn mục này đều được tách ra từ đoạn video time-lapse của nghệ sĩ người Nhật Bản Yutaka Kitamura có một cái tên rất kỳ lạ là "Touched by Strangers" (Tạm dịch: Xúc động bởi người lạ). Sau đó, chúng đã được đưa lên trang mạng xã hội Tumblr kèm theo một vài dòng thơ đầy xúc cảm của nhà thơ Shane Koyczan: Tôi ngồi trước những bông hoa, hy vọng rằng chúng sẽ chỉ cho tôi về nghệ thuật "bừng nở". Quả thực, lời thơ đã làm cho các bức ảnh có ý nghĩa sâu sắc hơn và tăng thêm xúc cảm cho người xem về những hình ảnh động rất tuyệt vời này.



















Thứ Bảy, 28 tháng 6, 2014

CƯỜI MỈM CHI

CƯỜI MỈM CHI
Hồng Nguyễn dịch


1. "WHY DO YOU LOOK SO SAD ?"


- Why do you look so sad ?

- My wife has promised not to talk with me a week.

- That's wonderful ! Why do you complain ?

- But today is the last day of this peaceful week.
SAO ANH BUỒN THẾ ?


- Sao anh buồn thế ?

- Vợ tôi thề không nói chuyện với tôi một tuần.

- Tuyệt vời ! Anh còn kêu ca gì nữa?

- Hôm nay là ngày cuối cùng của cái tuần yên ổn đó.
.........
2. "YOU ARE WELCOME
A beautiful girl came in an office to apply for a job.
The director answered her coldly :
- We do not accept anyone who does not have a job
- I have worked for company A before, Sir,
- We do not accept anyone who has stopped working.
- I have not stopped working, I have been sacked.
- We also do not accept sacked employees.
- What a pity ! I was sacked because my director's wife saw me in her husband's lap.
- Really ? You are welcome to our company ! 


 MỜI CÔ VÀO LÀM 
Một thiếu nũ xinh đẹp tới xin việc, viên giám đốc lạnh lùng :
- Đây không nhận người không có nghề.
- Thưa, tôi đã từng làm việc cho công ty A.
- Đây không nhận người thôi việc !
- Tôi không thôi việc, tôi bị sa thải.
- Đây không nhận người bi sa thải.
- Tiếc quá ! tôi bị sa thải chỉ vì bà giám đốc thấy tôi ngồi trong lòng ông giám đốc.
- Vậy hà ? Vậy mời cô vào làm việc với công ty chúng tôi ! 
.........
3. "I AM THE BOSS.
A man told his friend :
- At home, I am the boss. Yesterday, when I need hot water. I just called and my wife brought hot water to me at once.
- Was that water for you to take a bath ?
- No, to wash dishes.
- Oh, !!! 


TỚ LÀ SẾP SÒNG
Một anh chàng khoe với bạn :
- Ở nhà tớ, tớ là sếp sòng. Hôm qua thiếu nước nóng, tớ hét một tiếng là vợ tớ lấy nước nóng cho tớ ngay.
- Để cho cậu tắm à ?
- Đâu có, nước nóng để rửa chén bát !
- Ồ !!!
.........
4. "WHO CAN GUARANTEE ?
Son-in-law :
- You should love your daughter's children, because they are really your grandchildren, born by your daughter.
Father-in-law :
- Who can guarantee that your wife is truly my daughter ? 


LẤY GÌ BẢO ĐẢM?
Con rể :
- Ba phải quý cháu ngoại mới đúng vì cháu ngoại mới thực sự là cháu của ba do con gái cùa ba đẻ ra, cháu nội thì đã chắc gì !
Bố vợ :
- Lấy gì bảo đảm vợ anh là con ruột của tôi ?
........
5. "LIKE FATHER LIKE SON"
- Daddy today my teacher said : "Like father, like son" What does it mean ?,
- It might mean that you have done a nasty thing !
said the father.


CHA NÀO, CON NẤY
- Bố ơi, hôm nay cô giáo nói với con "Cha nào, con nấy". Câu này là có gì hà bố ?
- Chắc là mầy lại làm chuyện bậy bạ gì rồi ! Người cha nói.
....... 
6. ON A DIET
Wife: "Why ? Whenever seeing any girls, you stare at her as if you intended to devour her. Remember that you are married"


Husband: "Oh, my honey ! I always do. However for a man on a diet, it doesn't mean that he isn't allowed to have a look at the menu in the restaurant."

ĂN KIÊNG

Vợ : "Sao thấy bất cứ cô gái nào anh cũng nhìn chăm chăm như ăn tươi nuốt sống người ta vậy? Anh hãy nhớ là anh đã có vợ rồi đấy nhé !"

Chồng :"Em thân yêu ! Anh luôn luôn nhớ điều đó. Song với một người ăn kiêng thì điều đó không có nghĩa là anh ta không được đọc thực đơn trong nhà hàng."
........
7. A MISTAKE
"How can I demonstrate that I once made a mistake in my life ?"
"Easy, it was the time when you took your girl friend to the Marriage Registry Office."
NHẦM LẪN 
"Làm thế nào để chứng minh rằng trong đời ta cũng có lần nhầm lẫn ?"
" Dễ ợt, đó là lần khi đưa người yêu vào phòng Đăng Ký Kết Hôn."
........
8. MISUNDERSTANDING
On a Saturday afternoon, the director asked his secretary :
"Are you free tomorrow afternoon ?"
"Yes, I am. I have nothing to do."
"Then...try to go to bed early, so that you won't be late for 
work on Monday."
TƯỞNG BỞ
Ông giám đốc hỏi cô thư ký vào một buổi chiều thứ bảy :
"Tối mai cô có bận việc gì không ?"
"Dạ thưa không, em hoàn toàn rảnh ạ !"
"Thế thì... cô ráng đi ngủ sớm để thứ hai đến làm khỏi muộn."
........
9. HIGH EFFICIENCY
"I've heard that your love letters are wonderful. Has your girlfriend agreed to marry you ?"
"She agreed to get married to the man who used to deliver my letters to her."
HIỆU QUẢ CAO
"Nghe đâu cậu viết thư tình tuyệt vời. Vậy cô ấy đã bằng lòng kết hôn với cậu chưa ?"
"Rồi, cô ấy đã bằng lòng làm đám cưới ... với người mà tớ nhờ đưa giùm thư."


Thứ Năm, 26 tháng 6, 2014

NHỮNG CÁI CẦU NGÓI ĐẸP Ở VIỆT NAM

CÁI CẦU NGÓI ĐẸP Ở VIỆT NAM
Lê Bích - KTS Nguyễn Ph́ú Đức

Được xây dựng đã lâu nhưng các cái cầu độc đáo ở Huế, Hội An, Nam Định... vẫn giữ được nét đẹp kiến trúc thuở ban đầu.
Chùa Cầu được chọn là biểu tượng của thành phố Hội An, xuất hiện trên tờ 20.000 đồng. Đây là công trình do các thương gia Nhật Bản đến buôn bán tại Việt Nam xây dựng vào thế kỷ 17. 
Cầu dài khoảng 18 m, vắt qua lạch nước chảy ra sông Thu Bồn.
Hai đầu cầu có tượng thú bằng gỗ đứng chầu, một đầu là tượng chó, một đầu là tượng khỉ. Ở gian chính giữa có tượng Bắc Đế Trấn Vũ - thần chuyên trấn trị lũ lụt.

Ở làng Bình Vọng (xã Văn Bình, Thường Tín, Hà Nội) có cái cầu 5 gian lợp ngói bắc qua ao đình.

Trên cầu, hai bên là dãy bục gỗ để cho khách bộ hành nghỉ chân.

Cầu ngói ở xã Hải Anh (Hải Hậu, Nam Định) được xây dựng vào thế kỷ 16.

Cầu có 9 gian uốn cong được dựng trên 18 cột trụ đá vững chắc, có phần hành lang hai bên để cho khách bộ hành nghỉ chân.

Ở khu vực chùa Thầy (Hà Nội) có hai cái cầu ngói do Phùng Khắc Khoan xây vào năm 1602.

Cầu Nhật Tiên dẫn vào đảo giữa hồ, trên có đền Tam Phủ.

Cầu Nguyệt Tiên nối với con đường lên núi.

Cùng với nhà thờ Đá, cầu ngói Phát Diệm cũng là công trình kiến trúc dân gian đặc sắc ở vùng Kim Sơn (Ninh Bình).

Cầu dài 36 m, rộng 3 m với 3 nhịp, mỗi nhịp có 4 gian.

Cầu ngói Thanh Toàn (thị xã Hương Thủy, Thừa Thiên - Huế) cách trung tâm thành phố Huế khoảng 7-8 km. Thân cầu được làm bằng gỗ, phía trên lợp mái ngói ống tráng men.

Cầu dài khoảng 17 m, rộng 4 m và được chia làm 7 gian với gian giữa là nơi thờ bà Trần Thị Đạo, người góp tiền xây cầu cho dân làng tiện đường qua lại vào thế kỷ 18.

SAO MÀ LÂU QUÁ

SAO MÀ LÂU QUÁ
Sáng tác: Nhạc sĩ Tôn Thất Minh
Tiếng hát: Ca sĩ Bảo Yến
Hòa âm: Nhạc sĩ Kim Tuấn

BIỂN TRỜI MÔNG MÊNH

BIỂN TRỜI MÔNG MÊNH
Minh Nhã














Một mình ngồi trước biển,
Sóng vỗ mãi bạc đầu,
Nhẩm đếm từng ngọn nước,
Sóng trước chèn sóng sau.

Một mình ngồi trước biển,
Trời đất giáp bao la,
Bàn tay sao nhỏ bé,
Chẳng với tới sơn hà.

Ngồi im không dám động,
Sợ vỡ mạch hương yêu,
Thời gian đâu hàn gắn,
Không gian chuốc tiêu điều.

Một mình ngồi trước biển,
Dấu chấm trong thiên nhiên,
Đôi khi như biến mất,
Tan tác giấc ưu phiền.

Lang thang theo bờ nước,
Biển mặn chát đôi môi,
Trơ vơ thân còm cõi,
Bất mãn cho cuộc đời.

(Mũi Mé, Phan Thiết)

Thứ Tư, 25 tháng 6, 2014

"HẠNH PHÚC CỦA DÂN" LÀ SỰ THỊNH VƯỢNG CỦA ĐẤT NƯỚC

“HẠNH PHÚC CỦA DÂN" LÀ SỰ THỊNH VƯỢNG CỦA ĐẤT NƯỚC
Bích Ngọc
Theo CNA/Guardian/DT


Đây là quốc gia duy nhất trên thế giới tính toán mức độ thịnh vượng của đất nước dựa trên mức độ hạnh phúc của người dân. Chỉ số GNH (Gross National Happiness = Tổng Hạnh phúc Quốc dân) là một ý tưởng lớn xuất phát từ một quốc gia nhỏ - Bhutan.


Đây là quốc gia duy nhất trên thế giới tính toán mức độ thịnh vượng của đất nước dựa trên mức độ hạnh phúc của người dân chứ không phải dựa trên chỉ số GDP (Gross Domestic Product = Tổng Sản lượng Nội địa). Ý tưởng của Bhutan từng một thời khiến cả thế giới phải nhắc đến quốc gia Châu Á bé nhỏ này.
Bhutan hiện đang nổi lên trong lĩnh vực du lịch như một quốc gia Phật giáo đầy bí ẩn. Họ không đẩy mạnh phát triển công nghiệp. Thay vào đó, họ duy trì cuộc sống thanh bình, chậm rãi của người dân, không “đô thị hóa”, không “hiện đại hóa”…
Bhutan chú trọng phát triển dịch vụ du lịch nhưng với một mức giá cao để đảm bảo du lịch có thể hỗ trợ cho sự phát triển của Bhutan; đồng thời, giúp hạn chế lượng khách đổ về Bhutan có thể gây khó khăn cho việc bảo vệ thiên nhiên và giữ gìn bản sắc của họ.


Khi đến Bhutan, người ta sẽ không thấy nhiều biển hiệu quảng cáo mà thay vào đó là những câu khẩu hiệu hẳn sẽ khiến nhiều du khách mỉm cười, chẳng hạn “Cuộc sống là một cuộc hành trình! Hãy lên đường!”, “Hãy để thiên nhiên dẫn đường chỉ lối!” hoặc “Rất xin lỗi nếu có bất cứ sự bất tiện nào!”…
Chỉ số GNP của Bhutan được hiện thực hóa trong từng chi tiết nhỏ của đời sống, họ hy vọng những du khách đặt chân đến Bhutan cũng có thể được hưởng sự hạnh phúc, dễ chịu trong cuộc sống của những người dân nơi vương quốc xa xôi, bí ẩn này.
Bhutan là quốc gia của những đền đài, tu viện cổ xưa. Người dân nơi đây là những tín đồ trung thành của Phật giáo. Đi đến đâu, bạn cũng sẽ thấy cờ phướn của nhà Phật tung bay, khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ không hề bị tác động bởi bàn tay con người.


Bhutan mới chỉ bắt đầu mở cửa từ cách đây 40 năm nhưng nhanh chóng, quốc gia này đã định hướng được lối đi cho mình khiến nhiều quốc gia phương Tây phải chú ý.
Kể từ năm 1971, Bhutan đã loại bỏ chỉ số GDP (tổng sản lượng nội địa) và thay thế bằng một chỉ số mới - GNH (tổng hạnh phúc quốc dân), theo đó, đời sống tinh thần - thể chất, văn hóa - xã hội của người dân, việc bảo vệ tài nguyên - môi trường của quốc gia… được đưa lên ưu tiên số một.
Trong ba thập kỷ qua, Bhutan đã đề ra một quan điểm đi đầu thế giới rằng sự hạnh phúc, khỏe mạnh của người dân quan trọng hơn sự phát triển kinh tế. Đây được xem là một hướng đi độc đáo.


Giờ đây, khi thế giới lao đao trước những cơn khủng hoảng kinh tế, trước tình trạng thiên nhiên bị hủy hoại, khí hậu nóng lên… thì riêng một mình quốc gia bé nhỏ Bhutan lại ngày càng nổi lên như một quốc gia thịnh vượng, đã định hướng được cách phát triển bền vững, lâu dài và hiệu quả.
Những thành tựu đáng kinh ngạc của Bhutan là minh chứng cho điều đó. Trong vòng 20 năm, tuổi thọ trung bình của người dân Bhutan được tăng gấp đôi, 100% trẻ em được tới trường, mức độ trong lành của môi trường ở mức lý tưởng, thiên nhiên được bảo vệ tối đa, 60% diện tích quốc gia được che phủ bởi rừng… Bhutan cấm việc xuất khẩu gỗ, mỗi tháng đều có một ngày toàn dân đi bộ…
Bộ trưởng Giáo dục Bhutan - ông Thakur Singh Powdyel từng phát biểu: “Phá rừng phá biển để làm giàu thì quá dễ, ở Bhutan, chúng tôi tin rằng đó không phải là cách để thịnh vượng dài lâu. Chỉ có cách bảo vệ thiên nhiên - môi trường, chăm sóc cho chất lượng cuộc sống người dân thì một quốc gia mới thực sự được coi là phát triển”.
Ông Powdyel cho biết thêm: “Thế giới thường hiểu nhầm chỉ số GNH của Bhutan. Người ta luôn hỏi làm thế nào mà đất nước các anh lại có được một dân tộc hạnh phúc? Thực tế GNH là một lý tưởng dẫn đường, là đích đến của mọi chính sách, để đất nước chúng tôi có thể phát triển bền vững”.


Ở các trường học ở Bhutan, học sinh được định hướng giáo dục theo chuẩn “nhà trường xanh”. Bên cạnh việc học các môn cơ bản, các em được học cách làm nghề nông, cách sống thân thiện với môi trường, chính các em sẽ tham gia phân loại và tái chế rác của nhà trường mình.
Ngoài ra, mỗi ngày đến lớp đều có một khoảng thời gian để cô trò cùng ngồi thiền. Chuông báo hết tiết là những đoạn nhạc du dương giúp người nghe thư giãn. Giáo dục Bhutan không đặt nặng việc các em phải là những học sinh giỏi, họ muốn các em sẽ là những công dân tốt.


Tại thời điểm này, Bhutan đang chuẩn bị tiến hành tính toán chỉ số GNH của năm 2014. Năm nay, Bhutan sẽ mời các chuyên gia Nhật Bản sang cùng tiến hành công việc để minh chứng cho sự chính xác của chỉ số GNH tại đây.
Chỉ số GNH của Bhutan đang ngày càng thu hút sự quan tâm và khen ngợi của dư luận quốc tế, ngày càng có nhiều học giả từ khắp nơi trên thế giới tìm hiểu, phân tích về chiến lược phát triển của vương quốc bé nhỏ nằm trong dãy Himalaya - đất nước Bhutan.

Ghi chú: Vương quốc Bhutan còn gọi là Vương quốc Phật giáo Bhutan là một quốc gia nằm kín trong lục địa tại Nam Á nằm giữa Ấn ĐộTrung Quốc. Một cuộc điều tra dân số toàn quốc tiến hành tháng 4 năm 2006 cho thấy nước này có 672.425 người. Thimphu là thủ đô, đồng thời là thành phố lớn nhất nước.

Thứ Sáu, 20 tháng 6, 2014

MỘT CHUYỆN TÌNH

MỘT CHUYỆN TÌNH
Khải Đơn 

(Chuyện tình của ông già Đan Mạch và bà bán chôm chôm)

Hàng ngàn cư dân mạng đã xôn xao về câu chuyện của ông Kurt và bà Sang do một Facebooker chia sẻ. Là người đã đến thăm ông bà thường xuyên và nghe được những câu chuyện từ cuộc sống của mối tình già, Facebooker này đã viết lên câu chuyện khiến nhiều người trẻ xúc động và muốn đến chia sẻ.
Để trồng những cây này, suốt 2 năm qua, ông phải tự đào giếng, đào hố trồng cây xuống 30 cm và mỗi sáng đều phải tưới rất đậm. Bà thường làm việc này lúc 5 giờ sáng, đi hết một vòng tất cả các cây, chăm sóc từng cây một.
Khi nhận điện thoại, bà Sang gần như rơi nước mắt vì biết những người xa lạ đang đến tìm thăm mình. Trong ngôi nhà nằm bên quốc lộ 1A (xã Chí Công, huyện Tuy Phong, Bình Thuận) của ông Kurt Leander Jensen Lendar và bà Tiêu Thị Ngọc Sang, trái với bụi mịt mù và những đoàn xe tải rầm rập bên ngoài là một cõi yên bình - tổ ấm của hai vợ chồng già - đúng với ý nghĩa đơn giản nhất của nó. 
Duyên tình với cô gái bán chôm chôm
Là người Đan Mạch, ông Kurt có một chiếc thuyền câu cá nhỏ. Năm 54 tuổi, vì muốn thực hiện một chuyến đi vòng quanh thế giới, ông bán chiếc thuyền, mua một vé du lịch với hai người bạn Việt Nam. Ông đến TP.HCM và ở trong một khách sạn nhỏ. “Tôi nhìn thấy bà ấy bán chôm chôm và không hiểu sao tôi cứ muốn quay lại mua chôm chôm hoài”.
Năm ấy, bà Sang 45 tuổi, sống với mẹ già và cô con gái nhỏ. Bà từ Long Khánh (Đồng Nai) về Sài Gòn bán chôm chôm, mua lại những chiếc vòng nhựa, vòng cẩm thạch giả để bán cho phụ nữ trong xóm làng. Từ hôm gặp bà, ông nói muốn trò chuyện nhiều hơn với bà. 
Bà kể: “Tôi chẳng có gì nhưng hôm ông mời lên khách sạn cua ông để ăn cơm, tôi đi vào phòng vệ sinh, thấy ví tiền của ông để mở, cả xấp đô la trong ấy. Tôi gọi ông lại, đưa ông ví tiền, bảo để thế lỡ người dọn phòng hay người lạ lấy mất thì sao?”.
Ông trở về Đan Mạch, hẹn một năm sau quay lại thăm bà. Những bức thư ông viết gửi về Việt Nam bà phải đem đi nhờ người dịch mới hiểu được. Ông không giữ lời hứa, chỉ 6 tháng sau, quay lại vì... nhớ bà quá. Ông đến tận Long Khánh thăm mẹ già và nháy mắt: “Tôi biết ở Việt Nam, chỉ cần mẹ già quý mình, coi như mình đã thắng!”. Năm 1992, ông bà thành hôn. Ông đưa bà về Đan Mạch sống. 
Những cây cầu cho miền đất xa
Như một người phiêu lưu, ông Kurt nói muốn về Việt Nam của bà, muốn đi xây những cây cầu và nhà vệ sinh cho trẻ con ở vùng sâu. Trong một cuộc trò chuyện với bạn bè, ông xin được 500 m cáp làm dây văng, xin được sơn, xin được cả hãng vận tải Maersk cho chuyển vật liệu miễn phí từ Đan Mạch đến Việt Nam. Năm 1996, khi nhận công việc ở Đại sứ quán Đan Mạch, ông Kurt bắt đầu mang những tấm lòng của bạn bè và sự hỗ trợ của Đại sứ quán đến những cây cầu ở khắp Lâm Đồng, Đắk Lắk, những ngôi trường nhỏ ở Ninh Thuận. 
Ông kể: “Có những đứa trẻ con chưa bao giờ được đi trên một cây cầu mùa lũ. Chúng tôi đã xây và các em có thể an toàn qua sông. Tôi có thể xây những cây cầu với giá rẻ bằng ¼ so với những gì người ta báo giá”. Niềm hạnh phúc của tuổi già kéo dài như những cuộc phiêu lưu. Ông lái xe Bonus tự đi khảo sát các địa điểm xây trường, làm nhà, bà theo ông lo hậu cần, bế bồng những đứa trẻ bệnh tật đang thiếu một nơi nương tựa. 
Trong nhiều tấm ảnh cũ, bà ôm đám trẻ con vào lòng, ánh mắt chúng cười ngây ngô. Đó là những gì bà nhớ mà kể lại sau chừng ấy năm theo ông làm việc. 
Trong suốt thời gian đi xây cầu ở Việt Nam, ông đã xây 24 cây cầu, 6 ngôi trường cho người khuyết tật, với sự hỗ trợ của Đại sứ quán Đan Mạch và cả những vận động riêng từ bạn bè.
Ông Kurt hỏi tôi: “Tại sao người ở xung quanh đây cứ phải chặt hết cây bụi đi? Có cây, chúng ta mới có nước ngầm mà đào giếng chứ”. Từ ngày dọn về đây, ông bà đã trồng 600 cây con, gồm cây dương, tràm, dừa, xương rồng... và đều đặn tưới hằng ngày để cả ngọn đồi xanh mướt phủ lấy mái nhà của ông bà. Thậm chí, một cây hoa giấy cạnh nhà giờ đã trổ hoa rực rỡ.
Tình yêu và nỗi nhọc nhằn
Từ bao năm làm việc, buôn bán, ông bà để dành được chút tiền, muốn mua một miếng đất nhỏ để mưu sinh. Nhưng 2 lần, họ mua phải dự án không thực hiện được, người ta ôm tiền, bỏ lại những người mất tiền như ông bà sự bơ vơ khi tuổi già kéo đến. 
Tuy nhiên, ông Kurt không phải là người dễ bị khuất phục. Chút tiền còn lại, vợ chồng họ mua một mảnh đất nằm sát quốc lộ 1A, gần đồi quạt gió ở Tuy Phong, Bình Thuận. 
Có thời từng đi thi công, ông đem những hiểu biết của mình ra, nhờ thêm 2 anh thợ xây, ông xây lên tổ ấm của mình. Từng ngày trôi qua, từ một cái lều rách nát, ông làm thành tổ ấm nhỏ hai mái. Căn phòng bé giản dị nhưng xây với kiến trúc đẹp, dù trong phòng không có gì, cũng thành nơi tiện nghi cho giấc ngủ của tuổi già. 
Suốt 2 năm trời, một tay ông cứ cần mẫn mỗi ngày, lúc dư tiền thì thuê thợ, không dư thì tự làm, ông cất từng viên gạch, đóng từng góc mái nhà để thành nhà tắm, nhà bếp. Vật liệu ông bà cũng mua dần dần, có thêm chút tiền nào mới mua, từ từ mà các căn nhà nhỏ thành hình. 
Ông Kurt kể: “Tôi đã xây xong bếp rồi. Giờ là tới nhà, tôi muốn xây những căn nhà nhỏ ở đây, giống như ngày xưa tôi đi xây nhà cho người khuyết tật. Nhà này để đón người khuyết tật nếu họ muốn ra đây nghỉ ngơi hoàn toàn miễn phí”.
Ông Kurt giải thích: “Tôi nhìn thấy cảnh ở đây rất đẹp, địa hình nhấp nhô. Tôi cũng sẽ xây những ngôi nhà nhấp nhô để tôn lên vẻ đẹp đó”
Để trang trải mọi thứ hằng ngày, ông bà nuôi một đàn gà gần 40 con. Từng bộ bàn ghế được bà Sang sắm bằng cách... đổi gà cho cửa hàng vật liệu. Cứ đủ gà thì họ đưa bộ bàn ghế tới. Có bàn ghế, bà bán quán nước quốc lộ, gọi là có đồng tiền chi xài mỗi ngày để vun đắp những năm tháng cực nhọc cuối cùng của hai vợ chồng. 
Cánh đồng cát trắng phau xung quanh trơ trụi bao nhiêu, ở gần nhà ông bà lại xanh tươi bấy nhiêu. Ông Kurt đào giếng, lấy nước trong veo. Sáng sớm bà Sang dậy, vặn máy nước, đi tưới hết từng gốc cây đã trồng và cả cây rừng. 
“Chúng tôi có tất cả và rất vui, cô có thấy mặt trời mọc chưa?” - 5 giờ sáng, ông Kurt nhấp một ngụm cà phê nói khi ngồi hóng gió với tôi trong một căn chòi ông vừa dựng. Ông bà luôn dậy trước 5 giờ sáng để đi dạo, uống cà phê, ăn bánh mì và tưới cây. Ông giải thích: “Chỉ đến 9 giờ sáng là mọi thứ nóng ran, công trường gõ đập ồn ào. Chúng tôi có buổi sáng của mình. Bà ấy pha cà phê và đôi khi chúng tôi lặng người đi vì mặt trời lên ở đằng xa”.
Cái lều nhỏ của ông bà được xây khéo léo như một nơi nghỉ mát xinh xắn

Yên bình ở chốn “bỏng rát”
Người đến thăm bảo ông bà nghèo khổ, thương xót bao nhiêu thì sẽ ngạc nhiên với sự đầy đủ mà họ đã tạo ra trong cái nghèo đau đáu từ trong bếp đến ngoài nhà. Vì nghèo, bà không đi chợ, bởi sẽ tốn 20.000 tiền xe ôm. Bà nhờ người công nhân ở công trường kế bên hái rau lên bán, bà trả tiền, rẻ hơn nhiều lần. Vì nghèo, ông bà không mua đồ ăn sáng mà để sẵn bánh mì trong tủ lạnh, sáng ra nướng lại trên bếp gas ăn, thanh nhã, gọn gàng và đủ chất. Vì nghèo, nên ông Kurt chăm chỉ làm việc mỗi ngày thay vì thuê thợ tốn tiền, tự tay ông xây dần, xây dần ngôi nhà của mình, căn bếp của mình, nhà tắm của mình... để cuộc sống giờ có ở giữa nơi hoang vắng cũng tiện nghi, sạch sẽ. Vì nghèo, ông bà phải sống trong một khu đất cạnh bãi tha ma, nơi mồ mả nằm sát cạnh nhà, nơi những chiếc xe khách vô ý dừng chân, cho khách xuống đi vệ sinh bừa bãi. 
Ông Kurt và vợ trong quá trình xây và khánh thành cây cầu treo Phú Sơn, qua Lộc Thanh, Bảo Lộc, Lâm Đồng - Ảnh nhân vật cung cấp

Có hôm bà kể: “Tôi ngủ dậy, muốn khóc vì trước nhà mình toàn giấy vệ sinh và những bãi họ đi bậy ra”. Vì nghèo, ông Kurt bỏ công xây 4 phòng vệ sinh miễn phí gần nhà để người ta đừng làm ô nhiễm mái ấm của ông nữa. Và cũng vì nghèo, cái nhà vệ sinh xây chậm, ông vừa đặt bồn nước dội mới mua lên thì vài ngày sau, đã có kẻ đến gỡ trộm. Cái nhà vệ sinh công cộng miễn phí mãi mãi không thành hình. Và ông bà vẫn phải hứng chịu cơn vô ý của những chiếc xe khách đêm “dừng đại” chỗ nào đó cho khách... giải quyết. 
Ở giữa hoang vắng, ông bà đối phó với từng cái nhọc nhằn bé nhỏ. Chỉ vài hôm là mất điện thoại. Có hôm sáng ngủ dậy quay ra mất cả đàn gà. Bà cười như mếu: “Có con nhỏ dưới xóm nghèo lắm, sáng nó đem trả tôi con gà, nói chồng nó ăn cắp mà ông bà là người già nên nó đem trả lại”. 
Vẫn có những hàng xóm tốt bên cạnh những tên trộm biết chủ nhà tuổi cao, sức yếu, nhanh nhảu đột nhập, lấy cái máy, chôm món đồ. Bà đã 67 tuổi, ông hơn 80 tuổi. Họ không đuổi được một tên trộm nào. Họ chỉ biết làm khóa cho cái chuồng gà - tất cả tài sản sinh ra tiền bạc của mình và khóa cửa khắp nơi mỗi khi đêm xuống. 
Mối tình già của hai người gây xúc động trong cộng đồng mạng

Sáng sớm hôm ấy, bà nói với tôi: “Để cô nướng bánh mì cho dượng ăn rồi cô ra uống cà phê”. Họ ngồi bên nhau và ngắm mặt trời mọc, thanh thản. Ít ai biết, trải qua biết bao nhiêu lọc lừa vì đất, vì dự án, họ vẫn cố gắng để có những ngày bên nhau trọn vẹn và bình yên. Tôi hỏi, liệu họ có tiếc gì sau quá nhiều năm cống hiến, họ không có gì, ông Kurt chỉ nói: “Tôi muốn ở Việt Nam, tôi yêu bà ấy và yêu nơi này. Có rất nhiều người xấu nhưng cũng có quá nhiều người tốt mà”.
Bà Sang nhìn tôi, chỉ rươm rướm nói, bà không muốn gì, chỉ muốn ở Đại sứ quán có ai chỉ bà làm sao để visa của ông ở Việt Nam luôn chứ 6 tháng một lần, bà lại phải đi gia hạn visa cho ông. Bà nói: “Lỡ tôi có làm sao... không biết ai sẽ đi gia hạn visa cho ông ấy. Nơi này đã là quê hương của ông ấy rồi mà”.
Ông Kurt lại chăm chỉ vào việc xây dựng khi tách cà phê sớm cạn. Bà Sang đi giặt đồ, lau dọn. Từ cát nóng, xương rồng, họ đã biến mảnh đất này thành ngôi nhà, ấm cúng và trọn vẹn.

Thứ Năm, 19 tháng 6, 2014

MƯỜI CÁI CHẾT KHÓ TIN NHẤT TRONG LỊCH SỬ

10 CÁI CHẾT KHÓ TIN NHẤT TRONG LỊCH SỬ
Nguồn: BÁO MAI

1. Chết vì muốn ôm trăng



Theo nhiều giai thoại kể lại, Lý Bạch - một trong hai thi nhân vĩ đại nhất trong lịch sử văn học Trung Quốc từng ra đi một cách hết sức “ngẫu hứng”. Ông thường vừa uống rượu vừa làm thơ và đã sáng tác ra những tác phẩm tuyệt vời. Giới thi nhân bấy giờ rất kính nể tài uống rượu làm thơ bẩm sinh, nên gọi Lý Bạch là: Tửu trung tiên, Lý Trích Tiên. Tương truyền, một đêm đang ngồi thuyền ngắm trăng trên dòng sông Dương Tử, vị thi nhân vĩ đại bỗng nhiên nhảy xuống sông và chết đuối chỉ vì cố…ôm cho được ánh trăng phản chiếu dưới mặt nước.
2. Chết vì râu quá dài
Ông Hans Steininger - người Áo không chỉ nổi tiếng với bộ râu dài nhất thế giới (khoảng 1,4 mét) mà còn bởi ông đã chết vì bộ râu đó của mình. Năm 1567, thị trấn nơi ông sống xảy ra một vụ hỏa hoạn lớn. Trong lúc vội vã sơ tán, ông đã quên không…vén bộ râu của mình lên. Kết quả là ông dẫm phải bộ râu, mất thăng bằng, ngã gãy cổ và chết.
3. Chết vì ăn

Vua Adolf Frederick - Thụy Điển rất thích ăn uống và ông chết cũng vì sở thích đó. Năm 1771, vị vua này qua đời ở tuổi 61 do rối loạn tiêu hóa sau khi ăn quá nhiều thứ cùng một lúc: tôm hùm, trứng cá muối, súp bắp cải, cá trích hun khói, rượu sâm banh và 14 suất tráng miệng bao gồm: sữa, bánh hạnh nhân…Đến nay, vua Adolf Frederick vẫn là cái tên được đem ra để răn dạy trẻ em Thụy Điển vì thói ham ăn vô độ.
4. Chết vì đi làm sớm
Jack Daniel làm ở một xưởng sản xuất rượu Whiskey nổi tiếng. Một buổi sáng, ông đi làm sớm hơn thường lệ và cố gắng để mở chiếc cửa sắt ở xưởng vẫn đang bị khóa. Không mở được, Jack tức giận đá mạnh vào cửa. Kết quả là chân của ông bị thương và sau đó bị nhiễm trùng nặng dẫn đến tử vong. Ngày nay, khi nhắc đến Jack, người ta thường bảo nhau rằng: Muốn sống lâu, không nên… đi làm sớm.
5. Chết vì khăn quàng cổ
 
Năm 1927, người đặt nền móng cho ballet hiện đại - nữ vũ công người Mỹ- Isadora Duncan bị chết vì chính chiếc khăn quàng cổ mà bà vô cùng yêu thích. Theo tờ New York Times đưa tin, khi Duncan ngồi trong một chiếc ô tô đang đi với vận tốc chóng mặt thì chiếc khăn lụa của bà bay ra ngoài và quấn lấy bánh xe. Kết quả là bà bị văng ra ngoài, và bị kéo lê vài mét trước khi xe dừng lại. Khi y tá và bác sĩ đến, họ kết luận Duncan đã chết vì bị chếc khăn lụa xiết cổ.
6. Chết vì nuốt phải nút chai
Năm 1983, Tennessee Williams - nhà viết kịch nổi tiếng người Mỹ ra đi trong sự tiếc nuối của hàng nghìn người hâm mộ khắp thế giới. Theo nhiều người cho biết, tại một bữa tiệc ở khách sạn, vì quá say nên ông đã dùng răng để mở nút chai và hậu quả là ông nuốt phải nó rồi tắt thở. Tuy nhiên, một số nguồn tin lại cho rằng rất có thể con người tài hoa, lỗi lạc này đã bị sát hại.
7. Chết vì bị bụng đè
Đó là kết cục của tay vật chuyên nghiệp người Anh có biệt danh Kirk “Kinh Kong”. Tháng 8/1987, tiếng còi khai cuộc trận chung kết vừa cất lên, Shirley Crabtree với biệt danh “Bố bụng bự” đã tung ngay ngón vật hiểm hóc “Belly-Splash” - một động tác nhảy chồm chồm và quăng bụng thật lực vào đối thủ. Kirk chết ngay lúc đó với cơn đau tim.

Crabtree được miễn mọi trách nhiệm bồi thường bởi các bác sĩ khẳng định Kirk có tiền sử bệnh tim trước khi tham gia thi đấu, tuy nhiên tai tiếng thì bị ảnh hưởng nặng nề. Sau scandal này “Bố bụng bự” phải giã từ sàn đấu chuyên nghiệp về nghỉ hưu.

8. Chết vì cây xương rồng
 Năm 1982, chàng trai David Grundman 27 tuổi và bạn cùng phòng chơi trò bắn xương rồng bằng súng ngắn. Lần thử đầu tiên, cây xương rồng nhỏ nổ tanh bành trước sự thích thú của Grudman. Càng thêm hưng phấn, anh này chọn một cây cổ thụ đã đến 100 năm tuổi, cao chừng 8 mét. Hậu quả chết người diễn ra ngoài dự đoán, thân cây đổ gập đè lên người tay thiện xạ đến tắt thở. Cho đến nay, đây là trường hợp duy nhất được mệnh danh “sự trả thù của cây cỏ”.
9. Chết vì phân bò
 Năm 1991, bà Yooket Paen 57 tuổi người Thái Lan đang dạo bước trong sân thì trượt chân vào bãi phân bò. Theo quán tính, bà cụ túm tay vào đám dây trước mặt để khỏi ngã, dè đâu là dây điện hở. Chuyện vẫn chưa hết. Đám tang bà Paen diễn ra chưa lâu thì bà Yooket Pan 52 tuổi - em gái nạn nhân - trong lúc trình bày với hàng xóm về nguyên nhân dẫn đến sự ra đi chóng vánh của bà chị cũng trượt chân ngã vào phân bò, vội vàng nắm lấy dây điện hở và chết.
10. Chết vì “minh họa” trước tòa
 Sau cuộc nội chiến nước Mỹ, chính trị gia Clement Vallandigham đến từ bang Ohio nổi lên như 1 luật sư tài ba “đánh đâu thắng đó”. Năm 1871, ông thầy cãi nhận biện minh cho thân chủ Thomas McGehan - người bị kết tội bắn chết một người tên là Tom Myers trong cuộc ẩu đả ở quán rượu. Vallandigham lập luận rằng chính Myers đã vô tình tự tay bóp cò trong lúc rút khẩu súng ra khỏi vị trí bên đầu gối. Để có sức thuyết phục hơn, Vallandigham đích thân diễn lại cảnh “bắn nhầm”. Không may, lập luận của ông “vận” ngay vào tác giả: ngón tay vô tình chạm cò và viên đạn xuyên thẳng qua tim Vallandigham. Cả phiên tòa hò reo vì chiến thắng của Vallandigham. Thân chủ McGehan được tuyên trắng án trước lúc ông thầy cãi trút hơi thở cuối cùng.

Thứ Ba, 17 tháng 6, 2014

CÁC BÀI TẬP TRƯỚC KHI ĐI NGỦ

CÁC BÀI TẬP TRƯỚC KHI ĐI NGỦ
Nguồn: Internet
Trước khi đi ngủ, nếu kiên trì áp dụng 8 bài tập sau sẽ giúp thúc đẩy sự trao đổi chất trong cơ thể, phòng chống nhiều bệnh tật và tăng tuổi thọ.
 
1. Dùng ngón tay mát-xa đầu
Dùng ngón tay trỏ, giữa và ngón đeo nhẫn của cả hai bàn tay cong thành 45 độ, dùng phần đầu ở móng tay của ngón tay mát-xa da đầu 1-2 phút với tốc độ 8 lần/10giây, như thế vừa tăng cường cung cấp máu, tăng cường tuần hoàn máu làm cho giấc ngủ đến dễ dàng hơn.

2. Hai tay xoa tai
Dùng hai ngón tay trỏ áp kề sát vào phía dưới tai, từ dưới lên trên, từ trước ra sau, dùng sức áp chặt và xoa quanh tai 1-2 phút để lưu thông kinh mạch, thanh nhiệt an thần, ngăn sự suy giảm thính lực.

3. Hai tay xoa mặt
Dùng lòng bàn tay mát-xa các bộ phận trên mặt 1-2 phút với tốc độ 2 lần/giây để lưu thông kinh mạch vùng mặt, dễ chìm vào giấc ngủ và phòng chống nếp nhăn.

4. Mát-xa gáy vai
Áp hai lòng bàn tay dùng sức ấn và mát-xa phần cơ bắp ở gáy và vai với tốc độ 2 lần/phút, trọng điểm là 2 bên xương sống sau gáy từ 1-2 phút, như thế có thể giải tỏa mệt mỏi, phòng chống biến đổi bệnh lý về cổ, gáy.

5. Mát-xa ngực và lưng
Dùng 2 ngón tay cái ấn và mát-xa lưng và ngực từ trên xuống dưới theo tốc độ 2 lần/giây, trọng điểm là trước ngực và eo lưng, tổng cộng khoảng 2-3 phút, như thế có thể làm khỏe tim, khỏe eo lưng, lưu thông kinh mạch lục phủ ngũ tạng.

6. Tay đẩy hai chân
Hai tay song song áp chặt vào đùi, với tần suất 1 giây/1 lần, đẩy từ trên xuống dưới trong vòng 1 phút, sau đó chuyển sang chân kia cũng với thời lượng 1 phút. Cách này có thể đánh đuổi mệt mỏi cho bắp đùi, lưu thông kinh mạch ở chân.

7. Chà xát chân lần lượt
Lấy lòng bàn chân phải chà xát lên mặt lưng bàn chân trái và chuyển sang lòng bàn chân trái chà xát lên lưng chân phải, sau đó dùng gót chân phải cọ xát vào lòng bàn chân trái và ngược lại, tổng thời gian khoảng 2-3 phút. Cách này có thể tiêu trừ đôi chân mệt mỏi, lưu thông khí huyết kinh mạch.

8. Đan tay mát-xa bụng
Hai bàn tay đan vào nhau ép vào bụng, mát-xa với tốc độ 1-2 lần/ giây, liên tục mát-xa tất cả các vị trí của bụng, trọng điểm là lỗ rốn và xung quanh, tổng cộng khoảng 2-3 phút. Cách này có thể làm khỏe tì, dạ dày, thúc đẩy tiêu hóa hấp thụ

Lưu ý: Khi thực hiện cần nhắm mắt tĩnh dưỡng, não không suy nghĩ, tâm trạng yên bình, lưỡi nhẹ nhàng đặt ở hàm trên, cơ thể hoàn toàn thả lỏng. Từ thế 1 đến 7 có thể áp dụng thao tác ngồi, thế 8 có thể áp dụng thao tác nằm ngửa.
Cả 8 bài tập trên đều là các động tác ép da và nên ép chặt để tăng hiệu quả. Thời gian thực hiện của 8 phương pháp trên là từ 12-18 phút, người già và người có thể chất yếu nên thực hiện trong 12 phút.  Sau khi thực hiện xong các thao tác này thì toàn cơ thể được thả lỏng và chìm vào giấc ngủ dễ dàng.

Bài đọc thêm: